🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tê Tê trừng to hai mắt, tiểu tử Hàn Tam Thiên này là muốn làm gì? Không tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp bảo toàn chính mình, trái lại trực tiếp khiêu
khích hai con chim lớn như vậy, anh điện rồi sao?
"Quác quác!"

Hai con chim lớn tựa hồ cũng cảm nhận được Hàn Tam Thiên đang khiêu khích, không khỏi cùng nhau
kêu lên, để phát tiết nội tâm bất mãn và phẫn nộ.
Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh lùng, ý cười liên tục: "Sống có gì vui, chết có gì sợ, không biết là lịch sử tái diễn, hay là mạng của lão tử ngắn, tới đây."
Trường kiếm vung lên, Hàn Tam Thiên bày ra khí thế chiến đấu.

Muốn chết thì chết, đó cũng là số mệnh, tối thiểu được Khổng Tước và Đại Bàng đãi ngộ, tự mình tính thì cũng đã đủ vốn.
Xưa có truyền ngôn, có vị Phật bị Khổng Tước nuốt vào bụng, rơi vào đường cùng phá bụng mà ra, vốn bởi vì trong lòng phẫn nộ, muốn giết chết nó, lại bởi vì kiêng kị Khổng Tước chính là con của Phượng Hoàng, tổn thương nó cũng như tổn thương mẹ nó, thế là chỉ có thể cân nhắc lợi hại, phong nó là Khổng Tước Đại Minh Vương, lẫn nhau tìm lối thoát.
Sau khi Đại Bàng biết được mọi chuyện, xông lên trời cao thay tỷ báo thù, giết thần phật đầy trời, Phật lĩnh chúng sinh đại chiến mấy ngày cuối cùng bắt được nó, phong nó là Đại Bàng Minh Vương, chấm dứt việc này.

Phật có thể gặp được hai con vật này, Hàn Tam
Thiên hiện tại cũng có, đương nhiên đầy đủ.
Nghĩ với đây, khi hai con chim lớn nhìn về phía anh, trên mặt Hàn Tam Thiên đã cười lạnh: "Lão tử cho dù chết, cũng nhất định phải kéo theo các ngươi làm đệm lưng."
"Đến đây cho ta!"
Ầm!
Hàn Tam Thiên tức giận quát một tiếng, kim quang và hắc khí trên người đồng thời bạo khởi, dư quang tỏa ra bốn phía, một giây sau, ngọc kiếm trong tay ong một tiếng có ánh sáng lưu chuyển, thiên hỏa, nguyệt luân đồng thời xuất hiện.

Một giây sau, Hàn Tam Thiên đã như là một đạo quang ảnh, trực tiếp bắn ra đánh úp về phía hai con
chim lớn.
"Tên ngốc này, không muốn sống nữa rồi sao?" Nhìn thấy Hàn Tam Thiên trực tiếp mở rộng vận khí, Tê Tê vừa kinh ngạc vừa vô cùng lo lắng, bởi vì rất rõ ràng, lấy tình huống hiện tại của Hàn Tam Thiên, hắn biết rõ vận khí sẽ mang đến kết quả gì.
Nhưng mà nếu như hắn là Hàn Tam Thiên, chỉ sợ cũng sẽ làm như thế.
Dù sao, hiện tại hai người không có lựa chọn khác nữa rồi.
"Khanh khách!"

"Keng!"
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên chạy tới, hai con chim lớn không biết là chiến ý bị nhen lửa, hay là phẫn nộ tới cực điểm, cùng hét lên hai tiếng, tản ra giữa không trung, trực tiếp tấn công về phía Hàn Tam Thiên.
Hai đấu một.
Đối mặt với hai đối thủ cực mạnh, Hàn Tam Thiên gần như không do dự, trực tiếp thôi động tất cả năng lượng đánh về phía Đại Bàng, đồng thời trong tay cũng hiển lộ bảy mươi hai lộ thần kiếm kéo theo thiên hỏa nguyệt luân trực tiếp tấn công tới.
"Keng!"
Đại Bàng tức giận hô to, mở cánh lớn ra, cánh hạ

xuống liền tỏa ra hàng vạn lông vũ, như mũi tên âm vang rơi xuống, bảy mươi hai lộ thần kiếm của Hàn Tam Thiên mở đường, bất diệt huyền khải và băng sương ngọc giáp trên người được thôi động đến tối mức tối đa, đã không mất công kích, đồng thời lại vững chắc phòng thủ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.