🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong động, trong lúc nhất thời thậm chí liền ngay cả đá xám trên đỉnh động cũng trong nháy mắt bị rung sụp không ít...
Hàn Tam Thiên che lỗ tai, cả người sắp bị nàng hét đến ngây ngốc rồi, phiền muộn vô cùng khoát khoát tay: "Đừng... Đừng kêu nữa, ta cầu xin
ngươi."

"Ta chỉ là giúp người chữa thương, giúp người giải
độc."
"Giải độc, giải cái gì độc, ngươi..." Đại mỹ nữ lập tức
lạnh giọng phản bác, nhưng nói được nửa câu, nàng đột nhiên nhớ tới tình huống lúc trước, sau khi nàng bị người áo đen kia đã thương, xác thực..."Vậy ngươi cũng không thể cởi quần áo của ta ra."
"Người bị thương ở trên lưng, ta không kéo quần áo của người xuống một chút, làm sao kiểm tra miệng vết thương của ngươi? Lại làm sao giúp người hút
độc ra ngoài?" Hàn Tam Thiện bất đắc dĩ nói.
Mặc dù quần áo sau lưng quả thật bị kéo ra không ít, nhưng quần áo phía trước lại chưa có bất kỳ hư hao nào, như thế có thể chứng minh tên trước mắt này giống như cũng không phải cố ý làm loạn, thuần túy là vì trị thương cho nàng.
Nhưng ngay khi đại mỹ nữ nhìn như buông lỏng cảnh giác, đột nhiên, nàng nhướng mày: "Ngươi vừa rồi nói cái gì hút ra?"
"Người bị thương ở trên lưng, ta không kéo quần áo của người xuống một chút, làm sao kiểm tra miệng vết thương của ngươi? Lại làm sao giúp người hút độc ra ngoài?" Hàn Tam Thiên lặp lại một lần, không biết chỗ nào có vấn đề.
"Ngươi giúp ta trừ độc, không phải chúng ta... dùng tay hay sao?" Nàng quái dị nhìn qua Hàn Tam Thiên, giơ lên tay mình bị cắt một lỗ nhỏ, kỳ quái hòi.
"Tay dựa vào tay là giúp người loại bỏ độc bên
trong dòng máu của ngươi, độc này thậm chí đã công tâm. Còn trên lưng người, kia là miệng vết
thương, máu độc và máu đen cơ bản đều hội tụ ở nơi đó, muốn trị liệu thông máu được thông thuận, đương nhiên trước tiên cần thanh lý sạch sẽ nơi đó." Hàn Tam Thiên giải thích nói.
"Cho nên, người giúp ta hút độc? Dùng miệng?" Nàng hỏi.
Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, không dùng miệng thì dùng nơi nào?
Nàng không nói gì, chỉ là nhìn qua Hàn Tam Thiện,
Hàn Tam Thiên cũng nhìn qua nàng, không biết nàng đến cùng làm sao rồi.
"A!"
Âm thanh phá ngàn dặm, xuyên thủng đá rơi, trong lúc nhất thời toàn bộ trong động bụi đất tung bay, Hàn Tam Thiên cũng từ từ nhắm hai mắt, khó chịu vô cùng dùng hai tay bịt tai.
Nếu như người ta dùng âm thanh công kích, nàng đây quả thực là dùng tiếng nổ công kích.
Còn không đợi Hàn Tam Thiên từ trong tiếng nổ tỉnh táo lại đại mỹ nữ rơi nưRa mắt như mưa chân
đẹp đã bắt đầu hướng về phía Hàn Tam Thiên đạp lung tung một trận.
"Ngươi thế mà dùng miệng của ngươi, hôn. .. hôn lên lưng ta!"
"A!!!"
Nàng một bên lớn tiếng hô hào, còn muốn dùng tay lau lưng của nàng.
Nhưng đúng vào lúc này, Hàn Tam Thiên cố nén
màng nhĩ nhói nhói, bỗng nhiên đứng lên, ngay sau đó, trong tay hơi động một chút, rút ra ngọc kiếm.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên xuất kiếm, đại mỹ nữ
bỗng nhiên ngừng thét lên, cả người co ro thối lui
về cai nhìn qua Hàn Tam Thiên nàng có chút ca
hãi và hoảng sợ: "Ngươi... Người muốn làm gì?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.