"Ngươi gọi ta phải không?" Hàn Tam Thiên hỏi.
"Nơi này có người khác sao?" Đại mỹ nữ khẽ cắn môi son, hàm răng hơi lộ ra.
Hàn Tam Thiên cười một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Cái này không giống như giọng điệu dùng để gọi ân nhân cứu mạng."
"Cái gì mà ân nhân cứu mạng, người..."
"Nếu như không phải mới vừa rồi ta giúp người, hiện tại, người sẽ không thể đứng ở chỗ này lý luận với ta, mà hẳn là ở dưới thân hai người bọn họ khóc
thút thít, không phải sao?" Hàn Tam Thiên nói
xong, quay người đi xuống dân núi.
Đại mỹ nữ nhất thời sắc mặt ửng đỏ, nàng thật sự không nghĩ tới Hàn Tam Thiên nói chuyện trực tiếp
như thế, nhưng mà Hàn Tam Thiên nói những lời này, nàng cũng không phải là không rõ.
Nhìn xem Hàn Tam Thiên càng đi càng xa, đại mỹ
nữ mặc kệ nhiều như vậy, vội vàng đuổi theo.
Nhưng có lẽ là do bầu không khí vừa rồi, đại mỹ nữ một mực không biết làm sao mở miệng.
Ước chừng trôi qua mấy phút, đại mỹ nữ cuối cùng không nhịn được nữa: "Nè, người dự định đi như
vậy vậy sao?"
Hàn Tam Thiên cũng không quay đầu lại, đáp: "Từng nghe nói qua, được người ta cứu, đương nhiên phải lấy thân báo đáp, nhưng ta không nghe nói, cứu người cũng phải lấy thân báo đáp."
"Ta..." Đại mỹ nữ lập tức nghẹn lời, khuôn mặt nhỏ
đỏ bừng.
Lại cùng đi vài bước, đại mỹ nữ khẽ cắn hàm răng: "Hai người kia tội ác tày trời, người vừa rồi tại sao không đuổi theo bọn hắn?"
"Giặc cùng đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707417/chuong-3274.html