🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Đây là chuyện của ba người chúng ta, không phải sao?"
Nghe đại mỹ nữ nói chuyện, trong lúc nhất thời hai người Hắc Bạch Song Sát càng lúng túng hơn.
Người áo đen liền phản bác: "Ai nói không giữ lời? Con mẹ nó, lão tử căn bản cũng không thèm giết hắn, chỉ là thấy hắn vẫn lải nhải cái này cái kia cảm thấy phiền, ảnh hưởng lão tử phát huy."
"Đại ca, ngươi nói đúng không?"

Người áo trắng sững sờ, nhưng lúc này cũng đã không còn lời nào để nói, chỉ có thể kiên trì gật gật đầu: "Không sai, vừa rồi chẳng qua chỉ là chợt có sai lầm mà thôi, tiểu mỹ nữ, người vẫn thật sự cho
rằng mình đã thắng rồi sao?"
"Ngươi vẫn là đồ ăn trong tay chúng ta mà thôi."
Đại mỹ nữ nhìn Hàn Tam Thiên một cái, anh vẫn còn Ở nơi đó, sắc mặt không khỏi mỉm cười, nhưng lúc này trong lòng đã không còn cảm giác sợ hãi như
lúc trước, nhiều hơn chính là một loại bình tĩnh.
Chính nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, cuối cùng
có một ngày, nàng lại dựa vào một nam tử hoàn
toàn xa lạ mà có được cảm giác an toàn to lớn.
Hắc Bạch Song Sát nhìn thấy nàng nhìn về phía Hàn Tam Thiên, không khỏi nhất thời giận dữ xông lên, hai người cho nhau một ánh mắt khẳng định, một giây sau, không còn dùng đến loại phương pháp tả
hữu giáp công kia nữa, mà biến ảo lẫn nhau, dùng phương thức xen kẽ lẫn nhau tấn công đại mỹ nữ.
Đại mỹ nữ quả thực là bị thao tác của hai người này làm hoa mắt không thôi, căn bản không phân biệt được hai người bọn họ ai là ai, càng không phân biệt được ở nơi hai người đang biến ảo kia, đâu là chân thật đâu là hư ảnh.
Trong lúc nhất thời không khỏi nhìn vừa về phía Hàn Tam Thiên vừa liên tục lùi lại, muốn kéo dài thời gian.
Nhưng khiến nàng nóng nảy chính là lúc này Hàn Tam Thiên không nói lời nào nữa.
Đáng chết, không phải là anh bị người ta nói hai
câu, hiện tại không dám nữa đó chứ?
Nghĩ tới đây, đại mỹ nữ có chút tuyệt vọng, nhưng
đúng vào lúc này, nàng đột nhiên nhìn thấy Hàn
Tam Thiên chậm rãi đứng lên, ngay sau đó, anh bắt đầu ở trên tảng đá duỗi ra cái lưng đang mỏi.
Rồi mới chậm rãi cử động tay chân, quả thực chậm muốn chết, nếu như đại mỹ nữ là người Địa Cầu, nhất định sẽ ngạc nhiên phát hiện, sau đó mới nổi trận lôi đình gầm thét về phía Hàn Tam Thiên...
Bởi vì, lúc này Hàn Tam Thiên thật giống như những
ông bà lão vào lúc sáu giờ sáng ở công viên chậm rãi đánh Thái Cực.
Nhưng mà cho dù không hiểu Thái Cực là gì, nhưng
người chết cũng có thể nhìn ra được động tác của Hàn Tam Thiên mềm nhũn, chầm chậm, rõ ràng chính là một loại động tác nào đó như đang tập thể dục làm nóng người.
Đáng chết, đã đến thời điểm này rồi mà tên ngốc này vẫn...
Giương mắt nhìn một cái, đối mặt với tiến công của hai người Hắc Bạch Song Sát đang điên cuồng lại hung mãnh, nàng cứ tiếp tục lùi lại, nhưng từ đầu đến cuối ngoại trừ tiếp tục lùi lại thì nàng đã không còn lựa chọn khác nữa rồi.
"Chết thì chết đi.".
Khi nàng vừa nhắm mắt, quyết tâm liều mạng, dù
sao nàng cũng đánh không lại Hắc Bạch Song Sát, dứt khoát nhắm mắt, trong não nhớ lại động tác vừa rồi của Hàn Tam Thiên, dáng người kiên trì chậm rãi ảo diệu, nàng cũng học theo đánh ra.
Nhưng...
Chỉ là mấy chiếu, đại mỹ nữ liền triệt để hoảng sợ mở mắt.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.