Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên lại cười một tiếng, anh làm sao lại không biết kim chủng này trân quý như thế nào, chỉ là mặc cả thứ này, ai là người chiếm cứ chủ động thì thường có thể chiếm được càng nhiều lợi ích.
"Nhưng thứ này đối với người mà nói thì trân quý, người lại phải lấy ra làm giao dịch với chúng ta, cho nên rất hoài nghi đây có phải là thật hay không." Hàn Tam Thiên bề ngoài thể hiện bộ dáng không tin, trong lòng cũng đã sắp vui đến nở hoa.
Quái vật kia tức giận đến mức phổi sắp nổ tung: "Ta. đã nói qua, ta mới không phải..."
"Được rồi được rồi, đừng kích động như vậy, nếu làm giao dịch, có thương có lượng không phải rất bình thường sao? Dùng kim chủng đổi mệnh của ngươi cũng có thể. Chẳng qua là nếu giết chết ngươi rồi thì chúng ta có thể chấm dứt, thời điểm rời đi cũng vô cùng an toàn, nhưng nếu như chỉ cầm lấy kim chủng của ngươi, lỡ như người đánh
lén chúng ta, hoặc là tìm người giúp đỡ. ..Không
phải sợ chết, mà như thế thì sẽ khiến chúng ta có thêm phiền phức." Hàn Tam Thiên nói.
"Kim chủng đã bị lấy, ta sao có thể đánh lén người? Sau khi ta thức tỉnh toàn diện, bên trong thành U Minh đã không có sự sống, ta phải tìm ai giúp đỡ?" Hắn lạnh giọng quát.
Nghĩ nghĩ, Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu: "Được, đã
như vậy, vậy ta cho người một cơ hội. Nhưng mà ta có một yêu cầu."
Nghe nói như thế, quái vật rõ ràng giận dữ, nhưng cục diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707390/chuong-3247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.