🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lạnh giọng quát một tiếng, Hàn Tam Thiên tay cầm ngọc kiếm, dẫn theo sấm sét, một kiếm đánh tới dây leo đang quấn quanh ác chi Thao Thiết.
Một kiếm này vung ra, mặc dù những dây leo kia nhìn như bị chặn ngang cắt đứt, nhưng một giây sau, dây leo bị cắt ra lại một lần nữa được tạo thành, có ngọn lửa thì tạo thành một cái miệng to như chậu máu, đột nhiên hướng về phía Hàn Tam
Thiên tức giận gào thét.

Ngay lập tức, một cỗ không khí cực khô liền trong nháy mắt đập vào mặt, trừ bỏ khô nóng cực mạnh, còn đẩy bay Hàn Tam Thiên ra mấy mét.
Đồng thời, ở nơi khác còn có vô số dây leo đánh tới Hàn Tam Thiên lần nữa.
"Bảy mươi hai lộ thần kiếm."
Tức giận hô to, động tác trong tay Hàn Tam Thiên cũng cực nhanh, đồng thời ổn định thân hình, bảy
mười hai lộ thần kiếm điên cuồng vung vẩy, chặt đứt đoạn dây leo.
Chờ anh rơi xuống chỗ cao hơn, lúc này mới chợt phát hiện, cho dù anh tự nhận bản thân tránh né
cực kỳ hoàn mỹ, nhưng bốn góc y phục cũng bị thiêu đốt thành tro tàn.
"Thứ này thật mạnh." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn chăm chú vào những kẻ đất, anh ẩn ẩn có một loại
cảm giác, nham thạch nóng chảy ở phía dưới đất này, tựa hồ ẩn giấu một tên to lớn nào đó.
"Tổn thương khôi lỗi của ta, giết thủ hạ của ta, sâu kiến, người thật to gan."
Gần như đồng thời, âm thanh trước đó trầm thấp vô cùng, lúc này phát ra tiếng, giọng điệu không nặng, nhưng uy nghiêm cực kỳ.
Ngay khi hắn lên tiếng, lại có mấy dây leo lần nữa đánh về phía Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cuống quít tránh thoát, sau đó đứng vững, nhìn về phía trong khe hở: "Ngươi là ai?"
Hàn Tam Thiên nói xong, ma khí trong hai mắt
huất hồng đại thinh cát cuồng lân.
"Ôi ôi, thiên chi tổ, địa chi mẫu, ta không phải thiên tổ, tất nhiên là địa mẫu." Âm thanh kia lạnh lùng trả lời.
"Địa Mẫu?"
"Hoặc là, người có thể dùng xưng hô của tục nhận
để gọi ta, u minh chi vương."
"U Minh Chi Vương?" Hàn Tam Thiên chau mày: "Ngươi đang nói người đàn ông béo kia?"
Nói đến đây, Hàn Tam Thiên đột nhiên hiểu rõ câu nói lúc trước của hắn, tổn thương khôi lỗi của ta, giết chết thủ hạ của ta là có ý gì, lạnh giọng cười một tiếng: "Kia là cái mà người gọi là khôi lỗi đúng
không?"
Âm thanh im lặng, nhưng cũng chưa phản đối.
Cái này cũng đã nói rõ, lý giải của Hàn Tam Thiên
không sai.
"Làm sao, người rất kiêu ngạo?" Âm thanh kia đột
nhiên nói.
hắn là người phát ngôn của ta nhưng chẳng
qua chỉ là một phần mười lực lượng của ta mà thôi, ta dùng một phần mười lực lượng rót vào bên trong tinh thạch, quản lý sử dụng hắn, mặc dù quả thật người có chút bản lãnh, nhưng cũng không có nghĩa gì cả." Âm thanh lạnh lùng nói, trong giọng nói tràn ngập khinh thường.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.