Trong phòng khách còn lại mấy người, cũng gật đầu, tự đi về gian phòng của riêng mình.
Chỉ là mười mấy phút sau, vài người lại rất nhanh
gặp nhau ở phòng khách, mấy người lúng túng nhìn
nhau cười một tiếng, ai cũng giữ im lặng trở lại trên ghế, tựa hồ đang đợi gì đó.
Hàn Tam Thiên ở trong phòng, mặc dù Hàn Tam Thiên nằm ở trên giường nhắm mắt lại, nhưng thần thức toàn thân đã sớm thăm dò toàn bộ vài trăm mét bên ngoài tòa nhà, chỉ cần có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, cũng khó có thể trốn khỏi cảm giác của Hàn Tam Thiên.
LL
Dù ngoài miệng nói không lo lắng, nhưng Hàn Tam Thiên hiểu rõ, mây hồng đột nhiên trải rộng, cái gọi là u minh chi vương thức tỉnh, như thế nào lại vừa vặn chỉ là trùng hợp đơn giản như vậy?
Nhất là trong xã hội mạnh được yếu thua, người cóc và người rùa có thể có một chỗ cắm dùi, làm sao sẽ không có người càng mạnh hơn bọn họ gật đầu chống lưng?
Bọn hắn chết rồi, bên kia có động tĩnh, chẳng lẽ
như thế vẫn chưa đủ rõ ràng sao?
Chỉ là anh không muốn Tô Nghênh Hạ nghĩ ngợi nhiều.
Mà gần như vào lúc này, hàng ngàn hàng vạn giáp sĩ đã xuất phát từ tòa thành cũ, như là hồng thủy nhanh chóng từ từng cái lớn nhỏ đường điên cuồng tuôn về phía tòa nhà trong thành.
Đám người này có hàng ngũ cho dù chỉ nhìn thôi thì
cũng đã tể cả da đầu.
Mà trong đội ngũ trùng trùng điệp điệp này, có một cỗ kiệu màu đỏ bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707348/chuong-3205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.