Gần như vào lúc này, vài tiếng bước chân dồn dập truyền đến, mấy người quay mắt lại nhìn một cái, Tô Tử Vũ và Thanh Long, một người tiền bối không còn phong độ, một người không còn vẻ ổn trọng như lúc trước, trên mặt mang dáng vẻ tươi cười chạy tới.
"Thật sự là quá trâu bò, đều nói Trường Giang sóng sau xô sóng trước, ta vốn cho rằng sóng sau sẽ chết trên bờ cát, nhưng không nghĩ tới, sau sóng sẽ chết thảm như vậy, sóng trước sẽ đẩy hung như thế, đã đẩy sóng sau đến tận hoang mạc chi giới của chúng ta rồi." Tô Tử Vũ đâu còn có nửa phần hoài nghi và ghét bỏ lúc trước, tràn đầy yêu thích
nói không hết lời nhìn qua Hàn Tam Thiên.
Thanh Long cũng mỉm cười, nhìn về phía Hàn Tam Thiên trước mắt, tràn ngập kính nể.
"Còn ở loại địa phương rách nát này làm gì? Đi, lên. lầu ba đi, lão quái vật kia cố ý cho chúng ta ở trên lầu ba miễn phí, ta nói Hàn Tam Thiên, người thật đúng là giúp chúng ta nở mày nở mặt, lầu ba này, cho tới bây giờ đều là người đẳng cấp cao của bọn hắn ở thành U Minh mới có tư cách ở, người của chúng ta bên này, ôi ôi, không nói gạt người, có thể
lại trong gian phòng tốt nhất lầu hai thì đã rất trâu bò rồi, đừng nói chi là có thể lên lầu ba ở, còn là
miễn phí." Tâm tình Tô Tử Vũ thật tốt, không khỏi khen ngợi.
Hàn Tam Thiên ngắm nhìn bọn người Tô Nghênh Hạ, bất đắc dĩ đau khổ cười một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707346/chuong-3203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.