Nhìn thấy ánh mắt Hàn Tam Thiên lộ vẻ kỳ quái, Thanh Long mỉm cười, nhìn lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng, gật gật đầu, sợ là Thanh Long muốn tránh khiến cho nhà họ Tô
khẩn trương thái quá, bởi vậy mới như vậy mà thôi.
Tô Tử Vũ nhìn Hàn Tam Thiên một cái, lại nhìn về phía Tô Nhan, thấy Tô Nhan nhìn hắn mỉm cười, ra
hiệu hắn không cần phải lo lắng về Hàn Tam Thiên, lúc này Tô Tử Vũ mới cười một tiếng: "Tốt, anh hùng không hỏi xuất xứ, hảo hán chớ hỏi qua đường, mười hai tử thần là lúc trước, bây giờ là người khác.
"Nhưng dù sao thì trong hoang mạc nóng bức vô cùng, ngọc bằng chân của chúng ta cũng chống đỡ không được bao lâu, huống hồ, nơi đây đã là biên giới của hoang mạc chi giới, cách mấy mét nữa thôi cũng chính là ma tộc chi địa sinh linh đồ thán."
"Ma tộc chi địa có dã thú đông đảo, sói và người huyết ma trải rộng vô số, thường xuyên du đãng ở biên giới, bởi vậy biên giới của hoang mạc đều là xương người dưới lớp cát, cực kỳ nguy hiểm, trước tiên chúng ta tìm một chỗ an toàn, lại nói tiếp cũng
không muộn."
Một lời nói của Tô Tử Vũ khiến mọi người liên tục gật đầu, một đoàn người nhanh chóng từ thuyền hoa một đường thẳng hướng về phía trước.
Khi đạp lên bùn đất đen nhánh lại có từng tia huyết hồng, phóng tầm mắt nhìn bốn phía không thấy núi xanh và nước biếc, có chỉ một mảnh rừng rậm màu đen và mây đen sương mù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707310/chuong-3167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.