Lại tập hợp, một giây sau, gợn nước và bát quái biến mất, Hàn Tam Thiên cầm lấy quân cờ của Thanh Long, nhẹ nhàng đặt xuống ở giữa bàn cờ. Nhất thời, thế cờ vừa rồi vẫn rộng mở trong sáng, lập tức lại lâm vào cục diện chết.
"Luận kỳ nghệ, ta tuyệt đối không bằng người, nhưng nếu có bát quái chi thuật, người ở trước mặt ta, chính là nửa bước khó đi." Thanh Long cười một tiếng.
Hàn Tam Thiên đột nhiên gật gật đầu, bất đắc dĩ thở dài: "Có thể khiến ta bị động trên bàn cờ như thế, thật sự có rất ít người, thú vị, lại đến lần nữa."
Vừa mới nói xong, hai người sắp xếp lại bàn cờ, lại bắt đầu một ván mới.
Có lẽ là do Hàn Tam Thiên đã rời xa Tô Nghênh Hạ, một đêm này, an bình lạ thường, chỉ có truyền đến tiếng cười của Hàn Tam Thiên và Thanh Long trên tấm ván gỗ ở phía sau đuôi thuyền hoa.
Hàn Tam Thiên như là đứa trẻ gào khóc đòi ăn, thỏa
thích hấp thụ tri thức trong đại dương bát quái, mà Thanh Long cũng vui vẻ vì có thể dạy được một người có thiên phú xuất chúng như Hàn Tam Thiên, dạy một điểm liền hiểu thông, đồng thời, Hàn Tam
Thiên cũng sẽ trong lúc vô tình dạy cho Thanh Long vô tướng thần công cơ bản.
Hai người theo như nhu cầu, làm không biết mệt.
Đối với tám người huynh đệ khác trên thuyền mà nói, mắt thấy đại ca vui vẻ như thế, cũng dần dần buông xuống phòng bị đối với Hàn Tam Thiên rất nhiều.
sắc trời dần dần sáng tỏ, khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707307/chuong-3164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.