Mười hai tử thần cũng không đối phó được Hàn Tam Thiên, vậy thì ở trong hoang mạc chi giới này còn ai có bản lĩnh làm chuyện này chứ?
Chỉ sợ là không còn.
Lưu Đào như thế, Phương Biểu cũng như vậy. So sánh với Lưu Đào, hắn càng hối hận, bởi vì hắn so với nhà họ Lưu nhiều thêm một tội, chính là tội sát hại Sài lão tiên sinh.
Quên đi tất cả, đi đến một con đường không có lối về, vừa vặn gặp gỡ một kẻ thù sừng sững giống như núi ở trước mặt mình, nào có phần thắng gì?
Cuối cùng là may mắn hay là không may đây?
Phương Biểu dở khóc dở cười.
"Phải làm sao mới ổn đây?"
"Đối đầu với một người như hắn, cái này... Đây không phải muốn chết sao?"
"Thừa dịp hắn còn chưa phát hiện là chúng ta ra tay, ta đề nghị, chúng ta rút lui đi."
"Nói không sai, nếu như Hàn Tam Thiên quay lại báo thù, đối với chúng ta mà nói không khác gì tai hoạ ngập đầu."
Phương Biểu và Lưu Đào lộ vẻ khó xử, một bên, bọn hắn dẫn đầu vài người trưởng lão hoặc là người trong gia tộc, nhao nhao đề
nghị, càng thêm khiếp đảm.
Dù sao, chiến đấu ở Hoang Mạc Chi Thành cộng thêm bây giờ ngay cả mười hai tử thần hoang mạc cũng đều hỏng bét ngoài ý muốn, đã khiến cho hình tượng Hàn Tam Thiên ở trong lòng của bọn hắn triệt để không gì khác với tử thần.
Ai lại sợ mệnh của mình dài mà muốn đối nghịch với tử thần cơ chứ?
Mỹ nhân ở trung tâm kia nhất tiếu khuynh thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707294/chuong-3151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.