🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe Hàn Tam Thiên nói, Tần Sương không phản bác được, rất hiển nhiên, nếu như nhất định phải lựa chọn, Hàn Tam Thiên lựa chọn đúng.
Nhưng phía trên lại không có bất kỳ dấu hiệu tấn công nào, mà lại có trận trận tiếng vang, cái này chứng minh đám người này không đi, cũng không đánh, đây là muốn làm gì?

Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên mỉm cười: "Đúng rồi, nói đến việc này, sau này trên thuyền sẽ có nhiều thêm chín bộ chén đũa, bọn hắn sẽ ở lại trên boong thuyền này phụ việc."
"A?" Tần Sương sững sờ: "Tam Thiên, người không nói đùa với ta chứ? Ý của ngươi là..."
"Trên thuyền quá ít người làm, Nghênh Hạ cũng không để ý đến ta, không phải đến Phần Cốt Chi Thành phải cần một đoạn thời gian và khoảng cách nữa sao? Tìm chín người này đến làm bảo tiêu, đồng thời không có việc gì tối thiểu có thể có người cùng ta nói chuyện phiếm đánh cờ." Hàn
Tam Thiên nói.
Nghe nói như thế, Tân Sương lập tức trừng Hàn Tam Thiên một cái: "Không đứng đắn."
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười khổ: "Chín người kia vô cùng tinh thông Âm Dương Bát Quái chi thuật, không có việc gì cũng có thể tìm bọn hắn giao lưu trao đổi, huống hồ, bên ngoài có việc, cũng không thể chỉ dựa vào một mình người giúp ta bảo vệ Nghênh Hạ và Niệm nhi, mặc dù chín tên này có pháp môn tiến công không tính là lợi hại, nhưng hiểu rõ thiên can địa chỉ, giúp đỡ chạy trốn không phải vấn đề lớn."
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, mang ra một xâu chuỗi kỳ quái, phía trên có ba viên hạt châu màu sắc không đồng nhất: "Ngươi đem thứ này giao cho Tô Nghênh. Hạ, coi như lễ vật ta đưa nàng."
"Đây là cái gì?" Tần Sương nhìn xem cái này cũng không phải thứ rất tinh xảo, trong lúc nhất thời hơi nghi hoặc một chút.
"Ngươi cho Nghênh Hạ là được, để nàng mang trên tay chỗ gây chói mắt, nếu như vậy nếu chín tên quái vật có làm loạn gì thì bóp nát ba hạt châu này là được." Hàn Tam Thiên cười nói.
Nàng làm sao lại biết, ba hạt châu này không phải hạt châu bình thường, mà là thi thể của ba "Tử thần" biến thành hạt châu.
+
Tác dụng của ba hạt châu này, Hàn Tam Thiên trên cơ bản từ Thanh Long nơi đó đã thử ra được rồi.
Mười hai người bọn hắn sở dĩ gắn kết thân thiết, hợp tác ăn ý, hiển nhiên cũng không phải là tình huynh đệ không biết bao nhiêu năm, càng quan trọng chính là đây là sợi châu đại diện cho mạng của bọn hắn, mà mệnh của mười hai người bọn hắn là tương liên lẫn nhau.
Đây cũng là sau khi Hàn Tam Thiên nghe Xong Thanh Long nói bọn hắn là mười hai ma châu, kế tiếp là ba người sau khi chết biến thành hạt châu mà dẫn dắt phỏng đoán.
Chỉ là không nghĩ tới, suy đoán này của Hàn Tam Thiên chuẩn xác vô cùng.
Điều này cũng làm cho Hàn Tam Thiên vốn đang chiếm thượng phong khi muốn giao dịch cùng bọn hắn, bây giờ lại càng thêm chiếm cứ chủ động, cuối cùng hoàn thành giao dịch mà đối với Thanh Long mà nói là hiệp ước đáng xấu hổ và không bình đẳng.
Hàn Tam Thiên cười một tiếng: "Chính như người nói, bọn hắn là trộm cướp nổi danh trong hoang mạc chi giới, rồi mới bị phong ấn, như vậy còn ai có bản lĩnh giải phong ấn để bọn hắn ra ngoài chứ?"
"Cho nên, ta không cần thiết hỏi câu này."
"Với ta mà nói, càng có người không dễ dàng gì mà giải phóng bọn hắn ra ngoài, ta càng không muốn giết bọn hắn, dù sao làm như vậy rất đáng tiếc, đồ vật thì phải dùng nó đến tận cùng." Nói đến đây, Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười tà, bởi vì mấy tên này đối với Hàn Tam Thiên mà nói vẫn có một tác dụng quan trọng.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.