🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc này một đám người gần như toàn bộ bị một kích của Hàn Tam Thiên vây hãm bên trong, đừng nói đến chuyện muốn phản kích Hàn Tam Thiên, chỉ là tự mình đứng dậy trốn thoát đều là khó khăn vạn phần.
Một giây sau, Hàn Tam Thiên đột nhiên nhẹ giơ tay lên, tên gọi là Phong Cẩu kia liền lập tức bay đến dưới móng vuốt.

Nhìn thấy Phong Cẩu bị bắt, Thanh Long cũng không ngồi yên được nữa rồi: "Thắng làm vua thua làm giặc, muốn chém giết
muốn róc thịt dĩ nhiên muốn làm gì cũng được, nhưng nếu người còn là nam tử thì nên để bọn ta được thống khoái."
Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên đột nhiên nhẹ nhàng nhe răng cười một tiếng, một giây sau, trong tay lại khẽ động, Phong Cẩu cũng đã bỏ mạng tại hiện trường.
Hàn Tam Thiên tiện tay ném thi thể của hắn. đi, nhưng lúc nhìn về phía thi thể Dạ Kê trên mặt đất, Hàn Tam Thiên lại nhíu mày...
Thi thể của Dạ Kê không thấy đâu nữa, nhưng tại chỗ đó lại xuất hiện một hạt châu màu đen ước chừng lớn bằng quả trứng gà.
Sau khi Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nắm lấy nó giữa không trung, hạt châu lớn chừng bằng trứng gà liền bay đến trước mặt Hàn Tam Thiên, toàn thân hạt châu óng ánh, màu xanh sẫm vô cùng đậm, bên trong có tế văn nhàn nhạt.
"Hạt châu?" Ánh mắt Hàn Tam Thiên kỳ quái nhìn về phía Thanh Long.
Thanh Long hơi hơi nghiêng đầu, tựa hồ cũng không nguyện ý trả lời vấn đề của Hàn
Tam Thiên, nhưng Hàn Tam Thiên cũng không nói nhảm, nâng một tay lên, tên đầu dê liền bay tới trong tay, lại cạch cạch một tiếng vang giòn.
#
"Mười hai huynh đệ chúng ta thật ra đều có bản thể là ma bàn phía trên mười hai Ma Châu, bởi vì xoay quanh luân chuyển, hiểu bát quái ngũ hành, cho nên từ vạn năm trước tự học hóa thành hình, cho nên..." Thanh Long giải thích nói.
"Ma bàn là cái gì?" Hàn Tam Thiên cau mày nói.
"Cụ thể là cái gì ta cũng không biết, nó vốn
là nằm ở bên trong Phần Cốt Chi Thành, sau khi mười hai người chúng ta thoát ra chỗ đó, liền du đãng ở trong hoang mạc, vốn là tung hoành khắp nơi trong hoang mạc, lại không nghĩ rằng..."
"Năm đó bị bắt, huynh đệ của bọn ta đều không phục, dù sao chúng ta thua người không thua trận, mười hai người huynh đệ chúng ta đối kháng với gần như tất cả cao thủ trong hoang mạc chế giới, cho dù bại cũng vẫn vinh quang”
"Nhưng ngươi."
"Vì sao?"
"Ngươi đã biết càn khôn bát quái, âm dương điên đảo, vậy ngươi cũng hẳn phải biết ngũ hành tương khắc, lý lẽ vạn vật tương sinh, mặc dù các ngươi áp dụng pháp đảo ngược hung mãnh, chưa có đối thủ, nhưng không khéo chính là trên tay của ta vừa vặn có một chiêu có thể khắc chế pháp môn của các ngươi."
Mặc dù áp dụng pháp đảo ngược rất hoàn mỹ, nhưng không được tính là pháp năng cực kỳ cường đại, bởi vậy vô tướng thần công có thể phục chế nó, lại vừa vặn thể hiện mức dị thường hoàn mỹ và chuẩn xác.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.