"Con mẹ nó, người tên phế vật này xem thường ta?" Lão hổ cả giận nói.
"Không phải xem thường, mà là rõ ràng người chỉ là rác rưởi mà thôi." Nói xong, Hàn Tam Thiên liếc mắt nhìn mười một người khác ở đây: "Thật xin lỗi, ta không nói riêng gì hắn, còn có mười một người các ngươi nữa.”
"Cái gì?"
"Con mẹ nó ngươi."
Bị một con cừu non trong mắt bọn họ vũ nhục như thế, mười hai tử thần gần như đồng thời giận dữ. Cho dù là Thanh Long, lúc này cũng lên cơn giận dữ, hoành hành trong hoang mạc bao nhiêu năm, từ trước đến nay chỉ có bọn hắn mở miệng đả thương người, khi nào có người cả gan không khách khí với bọn hắn chứ, lúc này mười hai người liền vọt tới Hàn Tam Thiên.
"Đám bỏ đi, đừng tưởng rằng từng người gọi người khác là rác rưởi thì chính mình không phải là rác rưởi, dùng sức một chút, nếu đánh không đau ta, ta giúp các ngươi
tuyên truyền khắp nơi trong hoang mạc chi giới." Đối mặt với sự tấn công mãnh liệt của mười hai người, Hàn Tam Thiên không tránh không né, thậm chí còn mỉm cười.
Giận rồi, giận rồi, triệt để giận rồi.
Mười hai người gần như tập hợp sức mạnh đột nhiên đánh tới Hàn Tam Thiên, mười hai đạo hào quang hình thành một cột sáng vô cùng to lớn đánh thẳng vào Hàn Tam Thiên.
"Ầm."
Trên thân thể Hàn Tam Thiên lập tức nổ
tung, ánh lửa ngút trời mà lên.
Nhưng gần như còn không đợi mười hai người thở một ngụm, chỉ nghe lúc này bên trong lại truyền đến âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707279/chuong-3136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.