Vẫn là Phong Cẩu và Dạ Kê đứng trước mặt
mình, mà mười người Thanh Long thì phân lập đứng ở phía sau một chút.
Đây quả thực là hoang đường.
Hết thảy những chuyện này như là quay ngược thời gian, gần như hoàn toàn tương
tự như trước khi anh phát động một quyền đó, chuyện này sao có thể không khiến Hàn Tam Thiên cảm giác là anh đang nằm mơ chứ?
Giống như hết thảy là bản thân anh bị ép vào giấc mộng, rồi mới trong giấc mộng cảm giác anh đã phát ra một đòn công kích.
Lắc lắc đầu, Hàn Tam Thiên muốn khiến bản thân mình thanh tỉnh một chút.
Nụ cười khinh thường của Phong Cẩu và Dạ Kê vẫn treo ở trên mặt, bày ra trước mặt Hàn Tam Thiên.
"Phế vật, rác rưởi, không phải người muốn đánh chúng ta sao? Đến đây đi."
"Lão tử đứng đến chân cũng tê dại rồi, con mẹ nó người có thể nhanh một chút hay không?"
"Thật đúng là một tên phế vật, đánh người mà người cũng lề mề như một lão nương vậy."
Phong Cẩu và Dạ Kê trào phúng đến cực điểm, trong lời nói cũng tràn ngập khiêu khích và khinh thường.
Hàn Tam Thiên nhướng mày, lại ngưng tụ sức mạnh trên tay một lần nữa, nhắm ngay Phong Cẩu và Dạ Kê đánh một quyển sang.
Vẫn là nổ tung nổi lên, vẫn là kim quang phóng ra bốn phía, vẫn là vạn vật xung quanh bay ra hoặc bị hủy hết, lực lượng hủy diệt thiên địa lại phóng thích và lan tràn trên. khắp thuyền hoa.
Lại là một trận bùng lên hiện lên trước mắt, chờ khi anh mở mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707274/chuong-3131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.