🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tần Sương trong lòng cũng lo lắng cho Hàn Tam Thiên, nhưng càng lo lắng, Tần Sương lại càng bình tĩnh và biết mình nên làm gì.
Nàng lắc lắc đầu, lựa chọn cự tuyệt: “Cho dù là ông trời có ở bên ngoài thì cũng mặc kệ, ta đã đồng ý với Tam Thiên sẽ bảo vệ muội chu toàn"

“Tần Sương sư tỷ, đã đến lúc nào rồi mà tỷ còn......" Tô Nghênh Hạ lo lắng nói.
“Nghe nói Thập nhị tử thần kế thừa vu thuật của Vụ tổ sa mạc, thu hút tà ma trời đất cùng sức mạnh của ác linh vạn vật, sau đó lấy mười hai con giáp làm chủ thể cho mình,
vậy nên ai nấy đều cùng hung cực ác. Tần Sương sư tỷ, hay là...." Tô Nhan cũng nhẹ nhàng khuyên giải.
Tô Nghênh Hạ vội vàng nói: “Tần Sương sư tỷ, ngay cả Tô tiểu thư cũng đã nói như vậy rồi. Cô ấy là người của sa mạc, không ai hiểu rõ sự nguy hiểm của sa mạc hơn cô ấy, sao tỷ vẫn....."
Tô Nhan lắc đầu: “Nghênh Hạ, cô hiểu lầm rồi. Nếu đối phương là Thập nhị tử thần thì với công lực của Tần sương sư tử, đi cũng chỉ là vô ích mà thôi."
“Cái gì!" Nghe Tô Nhan nói vậy, Tô Nghênh
Hạ cảm thấy vô cùng kinh hãi, đồng thời lại càng thêm lo lắng cho Hàn Tam Thiên, sốt ruột tới nỗi rơi lệ.
Tần Sương khẽ cắn môi, sau đó vỗ vỗ vai Tô Nghênh Hạ: “Thập nhị tử thần tuy rằng hung dữ, nhưng Tam Thiên cũng là người đã vượt qua khảo nghiệm của hai vị Chân thần, hãy tin tưởng đệ ấy"
“Muội tin tưởng vào Tam Thiên, nhưng
mà...." Tô Nghênh Hạ vẫn lo lắng không thôi.
Trong lòng nàng, Hàn Tam Thiên là người có thể làm tất cả mọi thứ, nhưng sau khi trải
qua biết bao nhiêu khó khăn gian khổ, nhất là khi biết rằng Hàn Tam Thiên đã từng chết qua vài lần, Tô Nghênh Hạ liền hiểu rõ sự hiểm ác của thế giới Bát Phương không hề đơn giản như trong tưởng tượng của mình, vậy nên cũng bắt đầu lo lắng cho sự an nguy của Hàn Tam Thiên.
“Hãy tin tưởng đệ ấy, đệ ấy là nam nhân của muội mà, không phải sao?" Tần Sương nhẹ giọng nói.
Tô Nghênh Hạ vẫn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ nghĩ một lát, cuối cùng cũng phải gật đầu.
Gió đêm ập tới, Hàn Tam Thiên vẫn ngạo nghễ đứng yên tại chỗ, Thập nhị tử thần ở phía đối diện cũng từ từ tiến lại gần. Sắc mặt Hàn Tam Thiên vô cùng kiên định, mà trên mặt mỗi người Thập nhị tử thần lại lộ ra vẻ khinh thường, còn mang theo một chút giễu cợt, đám người áo đen cũng im lặng rút lui, nhường lại địa bàn cho hai bên.
Một trận đại chiến sắp bắt đầu......
“Các huynh đệ"
Khi chỉ còn cách Hàn Tam Thiên khoảng vài chục mét, tên Thanh Long cầm đầu nhóm Thập nhị tử thần liền hô lên.
“Có” Mười một người kia nhẹ nhàng đáp lại, khóe miệng kẻ nào cũng khẽ nhếch lên, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường, xoa tay nóng lòng muốn thử.
Đã bao nhiêu năm huynh đệ chúng ta không vận động xương khớp rồi. Tên tiểu này tuy rằng hơi gầy chút, nhưng mà để rèn luyện gân cốt thì cũng coi như là một món ngon" Thanh Long cười lạnh nói.
Mười một huynh đệ đồng loạt mỉm cười gật đầu, có người thậm chí còn cảm thấy cả người hơi nóng lên, khí huyết sôi sùng sục.
“Đã lâu không vận động thì có nghĩa là thân thể của các ngươi đã rỉ sét lắm rồi." Hàn Tam Thiên cười lạnh, năng lượng trong tay khẽ động một cái, phía trên lầu các, một cái tủ khổng lồ ở phía xa trực tiếp bay lên không trung.
Hàn Tam Thiên vung tay một cái, chiếc tủ khổng lồ kia trực tiếp bay tới.
Bum!
Một tiếng nổ lớn lập tức vang lên, chiếc tủ kia trực tiếp nện thẳng vào lối đi thông xuống khoang thuyền ở phía sau lưng Hàn Tam Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.