🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ầm...
Hoang mạc run rẩy vô tận, vạn dặm chấn động, theo hai đạo năng lượng nổ tung, toàn bộ bầu trời tăm tối lúc này cũng hoàn toàn được thắp sáng một lần nữa, như là ban ngày.
Thuyền hoa đã gần như không nhìn thấy bóng dáng nhưng cũng cảm nhận được cỗ năng lượng này nổ lớn, bởi vì lúc này thân thuyền cũng bị dư âm của luồng khí đẩy đến cong vẹo.

+
Ở phía trên boong thuyền, bọn người Tô Nghênh Hạ nhìn qua nổ tung ở phương xa
trong lúc nhất thời càng thêm lo lắng, tay nắm lan can, hận không thể mình tự mình tiến lên.
Trơ mắt nhìn qua bên kia, Tô Nghênh Hạ nước mắt rơi như mưa, đã nóng vội đồng thời lại hận mình ngay lúc này vậy mà căn bản không thể giúp được gì cho Hàn Tam Thiên.
Nàng hận mình vô dụng, hận mình ngay lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn Hàn Tam Thiên gặp phải nguy hiểm, thậm chí, còn liên lụy Tần Sương không thể đi giúp anh.
D
Tô Nghênh Hạ cắn môi thật chặt. ..
Mà lúc này ở một đầu khác, nổ tung vang dội vạn dặm, còn lại chính là vẻ cô tịch giống như chết.
Khi chạm vào nhau, ánh sáng đỏ lam của thiên hỏa nguyệt luân gần như chỉ chạm vào quả cầu đen ngắn ngủi vài giây, một giây sau liền như là thiên lôi rơi xuống đất, tứ phương dẹp yên, lấy tên âm hiểm kia làm trung tâm, toàn bộ mặt đất lan tràn ra mấy chục mét.
Sau đó, thiên hỏa nguyệt luân tan biến, lưu lại. ..
Là tên âm hiểm kia lúc này ngây ngốc đứng
nguyên tại chỗ.
Chẳng qua lúc này hắn đã hoàn toàn đứng yên ở đó, không nhúc nhích, thậm chí cả hộ hấp cũng hoàn toàn không có nữa rồi...
[+
"Soạt."
Sa mạc đột nhiên thổi tới một trận gió nóng, gió thoáng qua một cái, thân thể của tên âm hiểm kia như là đồ sứ ngã nát, âm vang tan rã.
Hàn Tam Thiên đang muốn rời đi, lại vào lúc này đột nhiên chú ý tới thân thể của tên âm
hiểm kia tan rã xuống, có một thứ đồ vật nhảy vọt ra ngoài, không khỏi nhíu mày...
Ở phía dưới tro bụi có một thứ đang bị vùi lấp, vào lúc này có chút nhảy lên, xuyên thấu qua đám tro tàn, Hàn Tam Thiên mơ hồ có thể nhìn thấy được nó có màu đỏ thẫm.
"Đây là cái gì?"
Hàn Tam Thiên không khỏi nhướng mày, chẳng lẽ tên âm hiểm này vẫn còn chưa hoàn toàn chết hẳn?
Hoặc là hắn lưu lại đồ vật gì đây?
Xuất phát từ hiếu kì cũng tốt, xuất phát từ lý do an toàn cũng được, Hàn Tam Thiên phi
thân một cái, rơi vào bên cạnh thân thể tro tàn của tên âm hiểm kia.
Bởi vì khoảng cách cách gần, lúc này Hàn Tam Thiên miễn cưỡng có thể thông qua hình dáng của nó mà đại khái biết được, nhưng cũng chính là bởi vì thấy rõ, cho nên Hàn Tam Thiên lại nhíu mày càng chặt.
Trái tim.
Tên ngốc này để lại bên trong thân thể tro tàn một trái tim ước chừng có kích cỡ tương đương với trái tim của một con trâu.
Cái này. ..
Đột nhiên, ngay khi Hàn Tam Thiên đang nghi ngờ, trái tim kia lại đột nhiên động một cái, cũng đột nhiên hóa thành một dòng nước màu đen, không đợi Hàn Tam Thiên có bất kỳ phản ứng gì, nó đã chui vào chân Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên vội vàng lợi dụng chân khí của mình nhanh chóng thẩm tra trong thân thể, tên ngốc này có tốc độ cực nhanh, gần như trong nháy mắt đã quấn mấy vòng trong thân thể Hàn Tam Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.