"Ngoéo tay." Hàn Niệm duỗi ra tay nhỏ.
Hàn Tam Thiên cười một tiếng, giơ tay lên ngoéo tay với con, sau đó sờ sờ đầu của nàng, yêu chiều cười một tiếng: "Đi thôi."
Hàn Niệm gật gật đầu, nhún nhảy một cái hướng về phía bậc thang chạy tới, mà lúc này dáng vẻ tươi cười của Hàn Tam Thiên đột nhiên tan hết, có chút đứng dậy, chậm rãi nhìn về phía trong hoang mạc, trong lúc nhất thời không khỏi cau chặt lông mày...
"Làm sao vậy? Tam Thiên?" Thấy tình huống Hàn Tam Thiên không đúng, Tô Nhan vội vàng đi tới bên cạnh Hàn Tam Thiên, thuận ánh mắt Hàn Tam Thiên nhìn lại, lại thấy hoang mạc phía trước vẫn như cũ, đừng nói có cái gì không đúng, chính là tình cảnh khắp nơi đều không có biến hóa chút nào.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm phương xa, hồi lâu, anh mới hơi quay đầu, nhìn về phía Tô Nhan bên cạnh: "Từ đây đến lúc ra khỏi hoang mạc chi giới còn cần bao lâu?"
"Lấy tốc độ trước mắt của thuyền hoa, ước
chừng năm ngày nữa thì có thể hoàn toàn đến biên giới, khi đó chúng ta cũng chính thức tiến vào địa bàn của ma tộc, cực bắc chi địa của ma tộc cực kỳ lớn, đường xá đi về hướng Phần Cốt Chi Thành cũng có chút xa xôi, nếu như hết thảy thuận lợi thì sẽ giống như lần trước ta nói, ước chừng một tháng, đúng rồi, người đột nhiên hỏi cái này làm gì?" Tô Nhan khó hiểu nói.
"Địa cầu của chúng ta có câu nói, mặc dù hành trình nói đi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707231/chuong-3088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.