🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phương Biểu chau mày, gặp qua đòi tiền muốn châu báu, thậm chí muốn linh đan tranh công pháp, nhưng muốn thi thể thì hắn chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.

"Con của mình thủy chung vẫn là con của
mình, gia chủ của nhà họ Phương, người cần gì phải che giấu với ta chứ? Chẳng lẽ, thật đúng là như lời nói của gia chủ của nhà họ Phương, ném cho chó ăn rồi?"
Nghe nói như thế, cả người Phương Biểu không khỏi kinh hãi, đúng vậy, mặc dù hắn Ở trước mặt tất cả mọi người sai khiến hạ nhân khiêng thi thể Phương Khôn xuống cho chó ăn, nhưng trên thực tế hắn vẫn chưa làm vậy, ngược lại là sai người đem thi thể con trai giấu trong hầm băng, chờ đợi. tương lai nhìn xem có thể có cơ hội cứu hắn hay không.
Hắn chỉ có một đứa con trai, sao lại bỏ được?
Nhưng người biết chuyện này cũng không nhiều, trừ lúc ấy có vài người thân tín của hắn ra thì không có người nào biết được, người này như thế nào biết được?
Chẳng lẽ, bên trong thân tín của hắn có nội gián?
Nếu như là có, vậy điều đáng sợ chính là nữ nhân này có lại lịch cỡ nào?
Phương Biểu cảnh giác vô cùng nhìn nữ nhân trước mắt này, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi muốn thi thể của con trai ta làm gì?"
"Còn có thể làm gì? Chẳng lẽ, con của người có thể đẹp trai đến nỗi dựa vào thi thể mê hoặc người khác sao? Hàn Tam Thiên còn không làm được, hắn thì tính là gì? Cầm thi thể con của ngươi, chỉ là thấy hắn đáng thương, suy nghĩ muốn tặng hắn một mạng chó mà thôi." Nữ tử áo đen lạnh giọng khinh thường nói.
"Ý của người là người có thể cứu con của ta?"
"Hoang mạc cách địa khu Trung Nguyên đến mấy ngày lộ trình, nếu như ngươi không sợ trên đường con trai người bốc mùi, có lẽ cũng có thể thử một lần."
"Nhưng mà thiên hạ không có cơm trưa
miễn phí, muốn mạng sống cho con của ngươi, dù sao ngươi cũng phải trả giá một chút gì đó đúng chứ?" Người áo đen lạnh giọng nói.
Phương Biểu nhướng mày: "Ngươi muốn như thế nào?"
Người áo đen nhẹ nhàng cười một tiếng, có chút ngoắc tay, Phương Biểu trầm mặc một lát, vẫn kề sát đến, sau đó, nữ nhân áo đen nói gì đó vào trong tai hắn. Khi nghe xong lời nói của nàng, cả người Phương Biểu nhất thời sắc mặt trắng bệch, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua nữ nhân áo đen.
"Ngươi không nói đùa với ta chứ??" Phương Biểu kinh hãi mà nói.
Nữ nhân áo đen nhẹ giọng cười một tiếng: "Người cho rằng ta nhàn rỗi giống như ngươi sao? Đến Hoang Mạc Chi Thành chỉ để kể chuyện cười cho Phương Biểu người nghe?"
Phương Biểu kinh hoàng nhìn nàng một chút, bởi vì điều kiện của nữ nhân áo đen này đối với hắn mà nói, thực tế quá rung động.
Đối địch với Băng Thần.
Hơn nữa, Hàn Tam Thiên gần như là Băng Thần có chiến lực nghịch thiên.
Đây là điên rồi sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.