🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Chúng ta không biết Bằng Thần giá lâm, cả gan tổn thương ngài, tội đáng chết vạn lần, còn xin Băng Thần giáng tội." Đám thủ vệ cùng kêu lên mà nói.
Nghe nói như thế, hai mắt Phương Khôn kinh hãi vạn phần: "Các ngươi... Các người..."

Hắn biết, hắn thua, thua triệt để rồi, ngay cả
thân tín của mình cuối cùng cũng vứt bỏ chính mình.
Hắn đã từng có bao nhiêu huy hoàng, bây giờ có bấy nhiêu thê lương.
Hắn lảo đảo ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, chỉ sợ hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, kế hoạch đã chuẩn bị tốt hết thảy, gió lùa không lọt, kết quả cuối cùng lại là giấc mộng không có thật, những gì lưu lại chỉ có bị thương và thê lương.
Mà lúc này Hàn Tam Thiên thấy chiến cuộc đã định, chậm rãi từ bên trên bầu trời rơi xuống.
Gần như cùng một thời gian, Phương Biểu đột nhiên quỳ một gối, kéo theo toàn bộ cũng quỳ theo, ngay cả Sài Vinh lúc này cũng có chút hạ thấp thân phận, tỏ vẻ tôn kính.
"Cung nghênh Bằng Thần."
Phương Biểu dẫn đầu hô to, nhất thời, vạn người trên điện cùng hô lên.
Hàn Tam Thiên có chút nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đây, có chút nhướng mày, trầm mặc một lát, giật mình ngẩng đầu, mở miệng: "Ta không phải là Băng Thần gì đó của các ngươi, ta chẳng qua chỉ là một người trượng phu."
Nói xong, Hàn Tam Thiên nhìn về phía Tô Nghênh Hạ.
"Mẹ ơi, quá lãng mạn rồi."
Ở bên cạnh Tê Tê, một người nữ tử trẻ tuổi lúc này hai mắt mang theo vẻ hoa si mãnh liệt, vô cùng hâm mộ nói.
Một người nữ tử khác cũng điên cuồng gật đầu, trong mắt có làn sóng lóng lánh không ngừng: "Đúng vậy, ngàn vạn chúng sinh, chỉ cần một mình ngươi, ôi trời ơi, ta thật sự rung động rồi."
"Còn tưởng rằng những chuyện này sẽ chỉ có trên sách, không nghĩ tới hôm nay lại tận mắt nhìn được nó xảy ra ở trước mắt."
[+]
"Ai, nếu là ta là nữ nhân kia thì tốt biết bao nhiêu, coi như đời này sống ít đi mười năm, ta cũng nguyện ý."
Bốn nữ nhân, người này so người kia còn hoa si hơn, nhưng khó xử nhất lại là Tê Tê rồi, rõ ràng vừa rồi mấy người nữ tử đối với hắn vừa ôn nhu lại nhiệt tình, nhưng trong nháy mắt, lại hoàn toàn ném hắn ra sau đầu, ở ngay trước mặt hắn điên cuồng mê luyến Hàn Tam Thiên.
"Con mẹ nó, bộ ta không cần sĩ diện sao?" Tê Tê phiền muộn vô cùng nhìn qua Hàn Tam Thiên, tức giận nghiến răng, xem như hắn hiểu rõ rồi, đời này hắn đi theo tiện
nhân Hàn Tam Thiên kia thì vĩnh viễn không thể hi vọng thoát được kiếp cô độc.
Con mẹ nó, nữ nhân đều bị tên ngốc này biến thành tù binh.
Không riêng gì mấy người nữ tử này, trong số những vị khách ở đây, phàm là nữ nhân thì không ai không động tình, thiếu nữ liền hoài xuân, một nhóm khác thì nhao nhao chỉ trích nam nhân của mình không hiểu phong tình.
Nhất là lúc này có một bà tám gây sự chú ý của mọi người.
Cũng không có gì cả, bà tám này mở to miệng đến độ có thể nhét vào cái trứng gà, trên mặt có đủ mọi màu sắc hấp dẫn động đảo ánh mắt, đương nhiên, cũng có số ít người nhận ra được, cái bà tám này chính là người hôm qua vu khống Hàn Tam Thiên khinh bạc bà ta.
Chỉ là, hôm qua bà có bao nhiêu mạnh mẽ, hiện tại liền có bấy nhiêu buồn cười.
Nhìn xem Tô Nhan và Tô Nghênh Hạ trên đài, thậm chí bao gồm rất nhiều thiếu nữ trẻ tuổi hoặc là tiểu thư giàu nhà, trong ảnh mắt nhìn về phía Hàn Tam Thiên tràn ngập si mê, ai mà không phải dung nhan tuyệt thế?
Còn cái bà tám này lại tràn ngập buồn cười.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.