"Chúng ta không biết Bằng Thần giá lâm, cả gan tổn thương ngài, tội đáng chết vạn lần, còn xin Băng Thần giáng tội." Đám thủ vệ cùng kêu lên mà nói.
Nghe nói như thế, hai mắt Phương Khôn kinh hãi vạn phần: "Các ngươi... Các người..."
Hắn biết, hắn thua, thua triệt để rồi, ngay cả
thân tín của mình cuối cùng cũng vứt bỏ chính mình.
Hắn đã từng có bao nhiêu huy hoàng, bây giờ có bấy nhiêu thê lương.
Hắn lảo đảo ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, chỉ sợ hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, kế hoạch đã chuẩn bị tốt hết thảy, gió lùa không lọt, kết quả cuối cùng lại là giấc mộng không có thật, những gì lưu lại chỉ có bị thương và thê lương.
Mà lúc này Hàn Tam Thiên thấy chiến cuộc đã định, chậm rãi từ bên trên bầu trời rơi xuống.
Gần như cùng một thời gian, Phương Biểu đột nhiên quỳ một gối, kéo theo toàn bộ cũng quỳ theo, ngay cả Sài Vinh lúc này cũng có chút hạ thấp thân phận, tỏ vẻ tôn kính.
"Cung nghênh Bằng Thần."
Phương Biểu dẫn đầu hô to, nhất thời, vạn người trên điện cùng hô lên.
Hàn Tam Thiên có chút nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đây, có chút nhướng mày, trầm mặc một lát, giật mình ngẩng đầu, mở miệng: "Ta không phải là Băng Thần gì đó của các ngươi, ta chẳng qua chỉ là một người trượng phu."
Nói xong, Hàn Tam Thiên nhìn về phía Tô Nghênh Hạ.
"Mẹ ơi, quá lãng mạn rồi."
Ở bên cạnh Tê Tê, một người nữ tử trẻ tuổi lúc này hai mắt mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707209/chuong-3066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.