Đặc biệt Sài lão, cảm thấy căm hận không thôi.
Nếu không phải hai nhà Phương Lưu nhất. định phải làm Băng Thần tức giận, thì sao lại ra nông nổi này?
Nếu như hắn chết cũng thôi, nhưng nếu như may mắn có thể sống sót, tất nhiên không tha cho hai con chó này.
Nhưng gần như ngay khi hắn có ý tưởng này, hắn đột nhiên nhíu mày, bởi vì đất rung núi chuyển sau cơn nổ tung lại chưa đúng hạn mà tới, khi hắn giương mắt lần nữa nhìn về phía giữa không trung, vậy mà là kinh
động như gặp phải thần tiên.
Toàn bộ giữa không trung hoàn toàn bị phủ bởi một mảnh kim sắc, như là một đại dương màu vàng óng, từ trên không của Hoang Mạc Chi Thành, một đường lan tràn ra mấy trăm dặm.
Một khung cảnh lộng lẫy như vậy, cho dù cả đời được nhìn thấy một lần cũng không uổng công.
"Hắn... hắn không giết chúng ta." Sài lão tiên sinh lẩm bẩm đứng lên, sau khi khe khẽ thở dài, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Hàn Tam Thiên lơ lửng giữa trời, như là một
vị thần phật.
Ngay sau đó Phương Biểu và Lưu Đào, Tô Nhan và Lục Châu cũng chậm rãi đứng lên.
Tất cả mọi người đứng lên, cũng đều lâm bầm nhìn về phía Hàn Tam Thiên, trong lúc nhất thời toàn bộ kinh ngạc ở yên tại chỗ, thậm chí ngay cả hô hấp cũng quên mất.
Chỉ có Tô Nghênh Hạ từ đầu tới đuôi đều ngây ngốc đứng ở đó, nhìn người trong lòng mình, dần dần chảy nước mắt, cũng lộ ra nụ cười.
Kỳ độc tán, tiên thiên dục trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707207/chuong-3064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.