🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dù sao đối với phần lớn người mà nói, bọn hắn cũng không rõ ràng thân phận của Hàn Tam Thiên, ở trong lòng của bọn hắn, Phương Khôn là thiếu gia nhà họ Phương, là tương lai của hoang mạc chi giới, dĩ nhiên là tinh diệu bên trong tinh diệu, nhưng hôm nay lại bị một người trẻ tuổi không ai biết tên trực tiếp đánh lui, chuyện này như thế nào lại không rung động?
Trừ bỏ những người này, đám người Phương Biểu biết rõ Hàn Tam Thiên cũng mở to miệng, nhưng hiển nhiên bọn hắn và những người khác không giống nhau, tiếng kêu của bọn hắn là vì lo lắng cho Phương Không

Dù sao thì người mà hắn đối mặt chính là Băng Thần của hoang mạc chi giới, đây không phải là lấy trứng chọi đá sao?
Nhưng ngay khi Phương Biểu chuẩn bị tranh thủ thời gian bay lên ngăn cản, lúc này Lưu Đào lại chậm rãi đi tới, đưa tay lôi kéo Phương Biểu.
Lưu Đào nhẹ nhàng cười một tiếng, bám
vào bên cạnh lỗ tai Phương Biểu: "Đại ca, không cần sốt ruột."
Phương Biểu nhướng mày, không hiểu nhìn về phía Lưu Đào, đây là có ý gì?
"Nếu như tình huống không đúng thì người có thể ngăn cản, thế nhưng nếu như tình huống không phải như vậy thì sao?" Lưu Đào nói đến đây, không khỏi âm trầm cười một tiếng.
Phương Biểu đờ đẫn, nếu như tình huống đúng, đó chính là thiếu gia nhà họ Phương đánh bại Băng Thần, cái này sẽ tạo thành rung động lớn cỡ nào chứ?
Nhưng vấn đề là, Băng Thần là tượng trưng cho hoang mạc chế giới, nếu như khiêu chiến với anh không phải sẽ khiến dân tình bất mãn hay sao?
"Đại ca, có thực lực thì thắng, nhưng thực lực mạnh, một người là người ngoài, một người là con trai mình, trong lúc này lựa chọn chẳng lẽ còn rất khó sao?" Lưu Đào gấp gáp hỏi.
+
Nghe nói như thế, cả người Phương Biểu sửng sốt.
Đúng vậy, nếu con trai hắn có thể đánh bại Băng Thần, như vậy còn cần hỗ trợ cái gì
chứ. Nhà họ Phương hiện tại thậm chí không cần đến ngày mai, mà bây giờ liền có thể đưa tay chạm đến thứ mình muốn.
+
"Nhưng sức mạnh của Băng Thần cả ta và người đều đã chứng kiến, ngay cả người tập hợp nhiều tinh nhuệ của nhà họ Lưu như vậy cũng ngăn cản không nổi, huống chi là Khôn nhi?" Phương Biểu hoài nghi nói.
"Băng hỏa từ xưa đã tương khắc, lúc đầu cũng là ta nhất thời chủ quan. Nếu ta sớm biết được thân phận của hắn, làm chuẩn bị thật đầy đủ, chưa hẳn là sẽ thua, điểm này, đại ca ngươi cũng nhìn thấy."
Nghe nói như thế, Phương Biểu nhíu lông mày nhìn xuống, quả nhiên, đầy binh đang mai phục.
"Huống chi, mặc dù hiện tại Phương thiếu gia có yếu thế, nhưng người có nhìn thấy bột phấn trên mặt Băng Thần không?" Nói đến đây, Lưu Đào lộ ra từng tia từng tia cười lạnh.
Hàn Tam Thiên sỉ nhục nhà họ Lưu của hắn, đương nhiên hắn sẽ không quên, nếu như tất cả mọi người cung phụng Hàn Tam Thiên là Băng Thần, hắn đương nhiên khúm. núm, nhưng nếu để con ruồi phát hiện khe hở trên quả trứng, thế nào sẽ không chui
vào?
Cơ hội như vậy, hắn làm sao có thể bỏ lỡ đây?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.