Khách khứa tỏa ra âm thanh nghi hoặc, một đám người nhà họ Phương đang đứng trên đại điện cũng gấp gáp chau mày, ngay cả Hàn Tam Thiên luôn luôn không quá quan tâm lúc này cũng không khỏi hơi nhìn qua, đây là chuyện gì?
Phương Khôn cũng không biết làm sao, cuống quít nhìn lễ quan bên cạnh, lễ quan cũng rất vô lại, liếc mắt nhìn Đông cúc ở phía sau đội ngũ đón dâu, ra hiệu nàng tranh thủ thời gian tới xem một chút.
Ở trước mắt bao người, Đông Cúc xấu hổ vô cùng bước nhanh chạy đến trước kiệu, nhẹ kéo tấm màn che ra rồi thò nửa cái đầu vào trong là
Tô Nghênh Hạ hất khăn voan đỏ tân nương lên, vẫn ngồi trong kiệu, chỉ là thân thể khẽ run, đang nhẹ giọng nức nở.
Chiếu cố Tô Nghênh Hạ cũng đã một đoạn thời gian rất dài, nhưng ấn tượng mà Tô Nghênh Hạ để lại cho Đông Cúc vẫn luôn cực kỳ kiên cường, nhưng làm sao lúc này nàng lại nghẹn ngào khóc lên.
Cắn răng, Đông cúc la lên: "Thiếu phu nhân tương lai, ngài... ngài nên ra khỏi kiệu rồi."
"Bên ngoài có ngàn vạn khách khứa, đều... đều đang nhìn."
Tô Nghênh Hạ không trả lời, vẫn ngồi ở chỗ đó, thẳng đến khi Đông các thực tế mất kiên nhẫn, muốn thúc giục lần nữa, đột nhiên, Tô Nghênh Hạ hơi đứng dậy, chậm rãi từ trong kiệu đi ra.
Nhìn thấy tân nương bước ra, lễ quan và người nhà họ Phương đều không khỏi thở dài ra một hơi, nhưng trong mắt Phương Khôn, hiển nhiên vẫn đang che giấu từng ý bất mãn.
Ngay trước đám người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707190/chuong-3047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.