🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Tất cả theo ta đi vào đón khách đi." Phương Biểu khẽ mỉm cười, mang theo một đàm phi tần gia quyến chậm rãi đi về phía
thao trường.
Trong hậu viện, trải qua Tô Nhan nỗ lực một phen, ở bên dưới lớp trang điểm, khuôn mặt trắng bệch và vô lực của Tô Nghênh Hạ được che lấp vô cùng tốt, nếu không nhìn chằm chằm vào đôi mắt của nàng thì căn bản khó có thể phát hiện nàng lúc này thân trúng kịch độc.

"Cửa phía Tây đã mở, đội ngũ đón dâu lập tức sẽ đến, ta phủ khăn voan lên cho ngươi." Tô Nhan nói.
Tô Nghênh Hạ gật gù, khẽ mỉm cười, tỏ lòng lòng biết ơn.
Tô Nhan cho Lục Châu một ánh mắt ra hiệu, Lục Châu gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa gọi mấy người Đông Cúc vào trong, chuẩn bị để bất cứ lúc nào đội ngũ đón dâu sẽ đến.
Mà gần như ngay khi Lục Châu mở cửa trong nháy mắt, trong phòng Hàn Tam Thiên bên kia, cửa phòng cũng nhẹ nhàng mở ra, Tê Tê và bốn thiếu nữ chen chúc nhau, trên mặt tràn trề hài lòng và mỉm cười. chậm rãi đi ra.
Bốn thiếu nữ cũng có ý định làm thân, thái độ như gần như xa, thực sự khiến người ta ước ao được phúc như Tê Tê.
"Nam nhân cặn bã." Lục Châu mắng một câu.
Tô Nhan và Tô Nghênh Hạ bị câu mắng tức giận bất thình lình làm kinh ngạc một hồi, dồn dập ngẩng đầu nhìn phía Lục Châu, cũng vào lúc này Lục Châu cuối cùng mới phát hiện ra mình thất thố, thè lưỡi ra, lộ ra một nụ cười lúng túng.
+
Nhìn Tô Nghênh Hạ không hiểu, Tô Nhan nhẹ nhàng nở nụ cười, nói: "Nàng đang nói Bằng Thần."
"Băng Thần?" Tô Nghênh Hạ nghi hoặc.
Tô Nhan lắc đầu một cái, thật không nên nói nhiều về người khác, ngược lại Lục Châu tức giận nói: "Ở bề ngoài ra vẻ như là một chính nhân quân tử, trên thực tế chỉ là một kẻ háu sắc."
"Ngoài miệng nói không muốn, thân thể lại rất thành thực, thật giống như không gần nữ sắc, trên thực tế là chúng ta quá ngây thơ, không phải không gần, chỉ là chê chúng ta ít người, người ta một lần phải thân thiết mấy người một lúc."
Nghe nói như thế, Tô Nghênh Hạ nhẹ nhàng nở nụ cười, ở trong thế giới tôn sùng thực lực, có tiền có thể đều sẽ làm người ta bành
trưởng dục vọng, đương nhiên sẽ làm ra rất nhiều chuyện bại hoại đạo đức.
Nhớ đến đây, vẫn là Hàn Tam Thiên tốt, mãi mãi chỉ xoay xung quanh một mình nàng, xem nàng là duy nhất.
Mà gần như cũng vào lúc này, theo từng trận náo động chiêng trống vang trời, kèn trống từ cửa thành phía tây vang lên, đội ngũ đón dâu chính thức xuất phát.
Hàn Tam Thiên cũng nghe thấy trận tiếng vang này, nhìn lên bầu trời về phía tây, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Đại lễ?
Đã chuẩn bị bắt đầu rồi sao?
Ánh mắt anh có hơi nhìn về phía Tê Tê, chơi cũng chơi đủ rồi, làm ầm ĩ cũng làm ầm ĩ đủ rồi, bây giờ cũng nên đuổi người đi rồi.
Mỹ nữ ngay bên người, cẩu độc thân vạn năm như cây già nở hoa, làm sao lại nhanh chóng thỏa mãn như vậy? Trông mong nhìn
lại Hàn Tam Thiên, nói mình độc thân bao nhiêu năm bi thảm và đau khổ cỡ nào.
Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tên ngốc này, thở dài một tiếng, nhẹ gật đầu, để cho hắn mang theo bốn nữ nhân đi trước, cũng coi như thành toàn cho tâm nguyện của tên ngốc này.
Có Hàn Tam Thiên ra hiệu, Tê Tê vui vẻ như điện bay thẳng qua người Hàn Tam Thiên, sau đó, cùng bốn nữ nhân đang vây quanh mình đi về phía trước đại điện.
Hàn Tam Thiên cười khổ lắc đầu, nhìn qua bóng lưng vô cùng hưng phấn của Tê Tê,
cười một tiếng: "Tên ngốc này. ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.