🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Người ta nói, không sợ tiểu nhân chỉ sợ ngụy quân tử. Tiểu thư, đừng xem người ta hiện tại cực tuyệt người, không chừng đã thả dây dài câu cá lớn, dù sao, có một chiêu gọi là lạt mềm buộc chặt." Nói xong, Lục Châu gắt gao trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, Hàn Tam Thiên sẽ không hoài nghi chút nào, lúc này anh đã bị Lục Châu giết chết không biết bao nhiêu lần.

"Cái kia... Không phải như trong tưởng tượng của các ngươi, để ta giải thích..." Tê tê thấy Hàn Tam Thiên bị liên luỵ, vô ý gãi
gãi đầu, muốn đứng ra giải thích.
Lục Châu khinh thường lạnh hừ một tiếng: "Không cần giải thích, các người ai cũng diễn tốt như thế, ai còn biết sẽ bị các ngươi lừa bao lâu? Tiểu thư, chúng ta đi."
IL
Vừa mới nói xong, Lục Châu lôi kéo Tô Nhan nổi giận đùng đùng hướng về phía gian phòng tân nương đi đến.
Tê tê quýnh lên, kéo Hàn Tam Thiên: "Còn không đuổi theo?"
Hàn Tam Thiên ngẩng đầu nhìn về phía
bóng lưng hai người kia, muốn đuổi theo sao?
Đau khổ cười một tiếng, Hàn Tam Thiên lựa
Nếu là Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên tất nhiên sẽ đuổi theo, nhưng đây là Tô Nhan, Hàn Tam Thiên:
Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, có lẽ kết quả như vậy chính là tốt nhất, để nàng thật sự cho rằng như thế này, tối thiểu năng cũng có thể càng nhanh chóng quên anh đi.
Hàn Tam Thiên lại không biết nếu như anh thật sự đuổi theo, người anh nhìn thấy sẽ là Tô Nghênh Hạ.
Lắc đầu, Hàn Tam Thiên quay người trở về phòng, gần như đồng thời, Lục Châu và Tô Nhan cũng mở cửa phòng của Tô Nghênh Hạ, chỉ là...
Một người vừa xuất hiện ở chính diện, một người khác cũng đã quay người...
Lại bỏ lỡ nhau như thế.
"Ngài là..." Tô Nghênh Hạ nhìn qua Tô Nhan và Lục Châu ở cửa, trong lúc nhất thời hỏi kinh ngạc.
Lục Châu đẹp, Tô Nhan mang mạng che
mặt cũng càng đẹp, thậm chí Tô Nghênh Hạ là siêu cấp mỹ nữ nhưng khi so sánh với các nàng vậy mà cũng cảm giác có chút thua kém.
Toàn bộ lực chú ý cũng đặt trên người hai người, căn bản chưa từng nhìn thấy bóng lưng kia của Hàn Tam Thiên.
"Đây là Tô tiểu thư của chúng ta, Tô Nhan, ta là tỳ nữ của nàng, Lục Châu." Lục Châu vừa lễ phép nói, vừa căm hận quay mặt ngắm nhìn bọn người Hàn Tam Thiên ở xa xa.
"Thiếu phu nhân tương lại, nhà họ Tô là một
trong tứ đại gia tộc, Tô Nhan tiểu thư là đệ nhất mỹ nhân của hoang mạc chi giới, đương nhiên, tỳ nữ của nàng cũng có danh xưng của nhà họ Tô." Bên cạnh, Đông Cúc nói khẽ.
Tô Nghênh Hạ gật gật đầu, nhìn về phía Lục Châu, đã thấy nàng đang nhìn sang hướng khác, thuận ánh mắt của nàng nhìn lại, Hàn Tam Thiên cũng khép cửa phòng lại.
"Lục Châu." Hiển nhiên, Tô Nhan nhìn thấy ánh mắt Tô Nghênh Hạ đi theo, có chút hồn. dỗi bất mãn Lục Châu không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.