🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng Hàn Tam Thiên cũng không biết, anh vốn nghĩ Phương Khôn chỉ là tùy ý ra
mời rượu, lại căn bản không nghĩ tới, Phương Khôn bởi vì vài câu nói của Phương Biểu mà kính rượu từ bàn chính cho đến bên ngoài.

Có đôi khi không phải oan gia thì thật sự không gặp gỡ, gần như ngay khi Phương Khôn đến gần trước bàn thì Hàn Tam Thiên cũng phát hiện điểm này, vì chuyện này vốn không tầm thường cho nên anh đứng dậy dự định mang theo tê tê đi ra ngoài.
Nhưng trời không chiều lòng người, gần như đồng thời, mấy bà tám nhìn thấy Phương Khôn đi tới, từng người ai cũng trông như kẻ điên cuồng không có gì khác biệt.
Từng người giậm chân đến độ mặt đất bị mài mòn, hận không thể khiến Phương Khôn nhanh chóng đến đây, đồng thời, các nàng vung cánh tay to lớn, sợ Phương Khôn quên mất bọn họ.
Tê tê vốn không nghĩ sẽ rời đi, bị Hàn Tam Thiên kéo một phát, hắn vốn còn muốn lấy thêm đồ ăn, đột nhiên thân hình lảo đảo, lập tức lệch qua nhào vào trên người lão nương bên cạnh.
"Ây da."
Lão nương kêu thảm một tiếng, thân hình hơi xoay chuyển, kinh ngạc quay
mắt nhìn lại, đã thấy người đụng nàng là tê tế, nhất thời là giận tím mặt, như bị người
giẫm chân đau.
"Ây da con mẹ nó, người tên khốn khiếp này dám sàm sỡ lão nương. Lão nương mập mại đột nhiên lập tức hú lên quái dị, giống như thật sự bị người ta sàm sỡ.
Không đợi tê tê nói chuyện, Hàn Tam Thiên đã liên tục chịu tội: "Thật xin lỗi, thật xin
Nói xong, liền muốn lôi kéo tê tê đi ra ngoài.
Chỉ là vừa đi một bước, lão nương kia vô cùng ngang ngược một phát bắt được tê tê.
Dù tê tê có tu vi trong người nhưng trong tình huống không phòng bị chút nào thì đã bị nữ nhân dùng sức lực như trâu túm lấy khiến hắn lùi lại mấy bước.
"Mẹ nó, đám sàm sỡ lão nương xong thì lại muốn chạy sao? Lão nương nói cho người biết, mơ tưởng."
Tiếp theo đó, lão nương này trực tiếp hô to: "Tất cả mọi người đến đây nhìn xem, sàm sỡ, có kẻ sàm sỡ."
Vừa mới nói xong, đám người nhao nhao quay đầu, bao gồm cả...
Bao gồm cả Phương Khôn đang mời rượu.
Tuy một đám người là dân chợ búa trong thành, những tình huống to to nhỏ nhỏ gặp qua không ít, nhưng lão nương vừa xấu vừa già mập rống to như vậy lại khiến bọn hắn kinh ngạc vô cùng.
Càng buồn cười hơn chính là khi mọi người quay mắt thấy lại nghe lão nương nói mình bị “sàm sỡ", sau khi cảm thấy kinh ngạc thì lại thấy trào phúng.
Ngay cả lão nương dạng này cũng xuống tay được, cuối cùng là vị anh hùng hào kiệt nào vậy?
Nhưng sau khi thấy tê tê là một người trẻ
tuổi thì đám người bắt đầu có chút không tin.
Cho dù tê tê khoác trên người khôi giáp hình thù kỳ quái, nhưng ở thế giới bát phương là giới tu tiên thì ai lại có khúc mắc gì với người có tướng mạo có chút kỳ quái này chứ?
Lại thêm mặc dù tê tê có tướng mạo kỳ quái, nhưng lại không thể nói là xấu, mà tuổi lại còn trẻ, nhìn nơi nào giống người sẽ sàm sẽ lão nương này có chứ?
Bởi vậy, mặc dù một đám người rất nhanh đều xông tới những phần lớn đều đang chất
vấn lão nương này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.