"Đứa con này chỉ là dày công tu dưỡng ở mức căn bản mà thôi, chư vị thực tế đã quá đề cao hắn, hắn còn cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa, sau này còn mong nhận được nhiều sự quan tâm của các vị thúc phụ tiền bối." Phương Biểu vui vẻ nói.
Đám người cười liên tục gật đầu.
Phương Biểu vừa nhấc lông mày nhìn về phía Phương Khôn, nói: "Được rồi, nếu như thế thì người kính rượu đi."
y
Chỉ một lát sau, mấy thị nữ tay bưng khay, mấy thủ vệ cầm bình rượu đi đến bên cạnh Phương Không
"Hành lễ trước tiên phải kính chư vị tiền bối ở đây." Vừa mới nói xong, hắn đứng dậy tiếp nhận rượu trong tay thị nữ, rồi mới kính rượu cho từng người đang ngồi.
Đám người nhẹ nhàng cười nhìn Phương Khôn rót rượu, chờ rượu đầy, sau khi Phương Khôn nâng chén, đám người cũng giỏ chén rượu lên.
"Chư vị tiền bối, mời."
"Mời."
Một chén rượu uống vào, niềm vui tràn trề.
Phương Khôn bái lễ một cái, hơi các từ, sau khi mọi người gật đầu ra hiệu thì mang theo thị nữ và thủ vệ rất nhanh lại chuyển sang bàn khác.
Tô Nghênh Hạ ngồi ở phía sau rèm châu, buồn bực ngán ngẩm.
Dựa theo quy củ và tập tục, đêm trước tân hôn, tân nương không được lộ diện trước mặt người không thuộc nhà mẹ đẻ, càng
không thể cùng nhà trai gặp nhau, cho nên cho dù thân ở nhà họ Phương nhưng chỗ ở của nàng không người quấy rầy, dù ra mặt thì cũng chỉ ngồi ở phía sau rèm châu.
Nếu không phải sợ bọn người Đông Cúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707133/chuong-2990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.