🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một nam tử Trung Nguyên, lẽ nào là...
Là Hàn Tam Thiên sao?!

Thấy Tô Nghênh Hạ đã lấy lại tinh thần, trong lòng bốn cô nương Đông cúc đều thầm cảm thán, trai xinh gái đẹp quả là vũ khí có tính sát thương lớn nhất trên cuộc đời này, đồng thời cũng vội vàng đi lấy đồ trang điểm rồi trực tiếp dìu Tô Nghênh Hạ đi tới trước bàn trang điểm.
Chỉ là ánh mắt vừa mới lấy lại được tinh thần của Tô Nghênh Hạ lại đột nhiên ảm đạm hẳn đi.
Cô không khỏi cười khổ một tiếng, xem ra cô quả thực là nhớ Hàn Tam Thiên đến phát điên luôn rồi, chẳng qua chỉ là một người đàn ông đến từ Trung Nguyên mà thôi, vậy mà cô lại lập tức cho rằng người đó chính là Hàn Tam Thiên.
Người Trung Nguyên nhiều như vậy, có vài người đến sa mạc này cũng chẳng có gì là bất ngờ cả.
Nghĩ lại thì, quả thực là do tương tư thành ma, thế nên cô mới có thể suy nghĩ như vậy.
“Phải rồi, người nói hắn đến từ Trung Nguyên, vậy tên hắn là gì?" Mặc dù thầm
chế nhạo sự mù quáng của mình, nhưng Tô Nghênh Hạ vẫn không nhịn được hỏi thêm một câu.
“Tên sao?" Một cô nương Đông Cúc vừa chải đầu cho Tô Nghênh Hạ vừa cắn môi cẩn thận suy nghĩ lại: “Gọi là Xuyên Sơn Giáp"
Xuyên Sơn Giáp ư?
Nghe thấy cái tên này, ánh sáng lóe lên trong mắt Tô Nghênh Hạ hoàn toàn bị dập tát
Huống hồ mình đã đưa cho anh hai lá thư đó, chắc hẳn sau khi đọc xong anh cũng sẽ hoàn toàn từ bỏ việc tìm kiếm mình.
“Ngươi đừng trang điểm nữa được không? Ta thực sự không muốn đi." Tô Nghênh Hạ ảm đạm mà đau thương, chỉ có thể nhẹ giọng nói một câu.
“Nếu như các ngươi cảm thấy khó xử thì hãy nói với gia chủ Phương gia rằng ngày
mai là ngày đại hôn, ta cần phải nghỉ ngơi thật tốt."
Nghe cô nói vậy, bốn cô nương Đông Cúc liền quay sang nhìn nhau. Mặc dù mệnh
lệnh của gia chủ là không thể trái, nhưng nhìn dáng vẻ giống như một cái xác biết đi của Tô Nghênh Hạ, thân là nha hoàn như bọn họ cũng cảm thấy không đành lòng.
Mà ở bên phía Hàn Tam Thiên, gia chủ nhà họ Phương cũng đích thân dẫn theo một đám người trùng trùng điệp điệp đi tới.
Những người này hầu hết đều là các trường lão của nhà họ Phương, quyền cao chức trọng, do Phương Biểu đích thân dẫn đầu, quy mô vô cùng lớn.
Gần đến trước cửa phòng Hàn Tam Thiên, Phương Biểu liền phất tay một cái, đám
người theo sau lập tức dừng lại.
Phương Biểu hơi khom người, lịch sự hướng vào trong phòng hô lên một câu: “Băng Thần, chắc hẳn Tô Nhan đã nói cho ngài đại khái mọi việc rồi, hiện tại canh giờ đã đến, tại hạ đã bày tiệc để nghênh đón ngài, mời ngài cùng ra nhập tiệc để chung vui. Phương Biểu cùng toàn thể các trưởng lão đặc biệt tới đây cũng nghênh ngài nhập
tiệc"
Nói xong, các trưởng lão và Phương Biểu đều quay sang nhìn nhau khẽ mỉm cười chờ người trong phòng đáp lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.