Trầm mặc.
Trầm mặc giống như chết.
SỞ gương mặt đang phát đau, Lưu Đào gần như khó mà tin được nhìn qua gia chủ Phương Biểu của nhà họ Phương.
"Ngươi... người đánh ta?" Lưu Đào trầm mặc nửa ngày, trừng lớn hai mắt.
Cho dù Phương Lưu là hai họ khác biệt nhưng vốn có quan hệ thân thuộc, gia chủ của hai gia đình càng gọi nhau là huynh đệ, không thể nói là tương kính như tân, chỉ có
thể nói huynh thân đệ yêu, quan hệ không thể nói là không tốt.
Nhưng Phương Biểu lại đột nhiên đưa tay đánh hắn, chuyện này khiến Lưu Đào gần như không thể tin được.
"Nếu người còn dám tìm người kia gây phiền phức thì đừng nói là đánh người, cho dù khiến nhà họ Lưu người biến mất ở hoang mạc chi giới thì thế nào?" Phương Biểu hơi phẫn nộ quát.
Để nhà họ Lưu biến mất trong hoang mạc chi giới.
Nếu lời này xuất từ miệng của bất luận kẻ nào, Lưu Đào sẽ chẳng thèm ngó tới, nhưng hết lần này tới lần khác lại do gia chủ nhà họ Phương nói ra, Lưu Đào lại không thể không âm thầm kinh hãi.
Nhà họ Phương có thực lực này.
"Đại... đại ca, ngươi... ngươi đây là có ý gì? Hiện tại người vì tên tiểu tử kia mà ngay cả nhà họ Lưu cũng không để ý nữa rồi?" Lưu Đào chấn kinh vạn phần nói.
Hắn nghĩ mãi mà không hiểu rõ, ngay trước mặt Sai lão tiên sinh, Phương Biểu luôn luôn đối với hắn không tệ, vậy mà là một chút
mặt mũi cũng không cho hắn.
"Tên tiểu tử kia? Lưu Đào, ngươi cũng thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707113/chuong-2970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.