🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cho dù có Ngũ Hành Thần Thạch đang trọ giúp anh chống cự chí tôn chi hỏa, nhưng hiệu quả cũng vẻn vẹn giúp anh không còn quá mức nóng bức và mất nước tiến vào hôn mê tử vong mà thôi.
Muốn nó có thể trợ giúp anh khôi phục thân thể nhanh chóng thì đây gần như là người si nói mộng.
Càng chết hơn chính là gần như vào lúc này, mắt thấy chí tôn chi hỏa vẫn còn đang thiêu đốt, mà chưa thể đem người hóa thành tro tàn, thêm nữa trước đó Lưu Lô tên ngốc này nói qua về chỉ tốn chi hỏa, lập tức không dám khinh thường, vội vàng đưa tay trực tiếp gia tăng thêm năng lượng.

Đột nhiên chí tôn chi hỏa càng thiêu đốt hung mãnh hơn nữa.
Mà gần như đồng thời, trong ngọn lửa, Hàn Tam Thiên vừa mới thở một ngụm, còn chưa kịp thở ngụm thứ hai thì nhiệt độ to lớn liền đột nhiên điên cuồng lên cao.
Cho dù lúc này Ngũ Hành Thần Thạch dùng tốc độ cao nhất chuyển động, nhưng vẫn khó chống đỡ nóng bức.
"Phải dựa vào chính mình." Hàn Tam Thiên đột nhiên cắn răng, sau đó dùng hỗn độn chi lực trong thân thể rót vào bên trong Ngũ Hành Thần Thạch.
Quả nhiên, có hỗn độn chi lực là vận khí chi tổ gia trì, đột nhiên Ngũ Hành Thần Thạch
phát ra kim quang, lượng nước thoát ra cũng ngày càng nhiều, điên cuồng đổ vào trên thân Hàn Tam Thiên.
Nhưng dù vậy, sự khô nóng trong không khí vẫn khiến Hàn Tam Thiên có chút thở không nổi, mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng hội tụ trên trán và theo dòng nước trên thân đổ xuống.
"Lửa lớn như thế, xem như hắn có thể chống cự, nhưng nhiệt độ cực cao cũng sẽ khiến hắn vô cùng khó chịu, tình huống của hắn rất nguy cấp." Lục Châu nhìn qua ngọn lửa lớn, vội vàng nói.
Lục Châu lập tức bất đắc dĩ thở dài: "Tiểu thư, làm sao ta lại mang theo đồ vật đó ở bên người chứ? Kia là đồ vật giúp hạ nhiệt độ bên trên thuyền hoa..."
Nghe được đáp án của Lục Châu, Tô Nhan cũng không khỏi quýnh lên.
Những lời nói đó lại nhắc nhở tê tê, vỗ đầu một cái, tê tê bước một bước lên phía trước, lớn tiếng mà hô: "Đồ đần, đừng quên tảng đá kia kia của ngươi."
"Tảng đá?" Ở bên trong ngọn lửa, Hàn Tam Thiên nghe được âm thanh của tê tê, trong mắt lập tức lóe lên một ánh sáng: "Con mẹ
nó, sao ta lại quên mất tảng đá đó chứ?"
Ngọc bằng châu.
+
Tằm thần đầu ngựa đã đưa tiểu bảo bối cho anh.
Từ lúc bước lên thuyền hoa, bởi vì không dùng được cho nên Hàn Tam Thiên gần như đã nhanh chóng lãng quên nó.
Có lẽ đối với Hàn Tam Thiên mà nói thì nó không có bao lớn tác dụng, Hàn Tam Thiên cũng không hiểu rõ ràng nhưng có một điều tiên quyết mà anh hiểu rất rõ.
Không sai, đó chính là nó có thể phóng thích độ lạnh tuyệt đối, chống cự các loại nóng bức.

Nếu như ở bên trong ngọn lửa có nhiệt độ cao như thế này, có Ngũ Hành Thần Thạch cộng thêm hỗn độn chi lực hỗ trợ ngăn cản thống khổ gây ra do ngọn lửa trực tiếp thiêu đốt, nhiệt độ cao bên trong lại có ngọc bằng châu giúp đỡ anh.
Như vậy...
Suy nghĩ khôi phục thân thể cũng không còn xa xỉ nữa.
Quả nhiên khi ngọc bằng châu vừa xuất hiện thì nhiệt độ cao bên trong ngọn lửa nóng bức cơ hồ khiến người hít thở không thông đã lấy tốc độ cực nhanh điên cuồng hạ xuống.

Mà theo nhiệt độ hạ xuống, cả người Hàn Tam Thiên cũng bắt đầu chậm rãi trở nên tốt hơn từ trong khó chịu cực độ.
"Gia chủ, tình huống có chút không đúng."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.