🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Người của nhà họ Lưu quả thực là bị Hàn Tam Thiên nhìn đến giật nảy mình, Lưu Lô thiếu chút nữa lăn từ trên ghế xuống đất.
Kia là ánh mắt gì?

Là ánh mắt của thần địa ngục.
"Huynh đệ, thật xin lỗi." Hàn Tam Thiên đột
nhiên nhẹ nhàng cười khổ, như lẩm bẩm, nhìn tiểu nhị đã chết nói: "Trách ta chủ quan, hại người mất mạng, chuyện duy nhất ta còn có thể làm chính là để người thấy rõ ràng, ta báo thù cho người như thế nào."
Vừa mới nói xong, Hàn Tam Thiên lạnh giọng mà thét lên: "Không muốn chết thì cút đi."
Một tiếng quát này quả thực đã khiến tinh nhuệ của nhà họ Lưu lại lui nửa bước, mà đám người vây xem cũng liền vội vàng thối lui ra bên ngoài.
Chỉ có Lưu Đào, mang theo một bang
trưởng lão, gắt gao đứng trước mặt Hàn Tam Thiên.
Trái tay vịn tiểu nhi, tay phải nắm ngọc kiếm, chỉ là lúc này thân kiếm đã có một nửa bị nhiệt hỏa bao lấy, một nửa còn lại là ánh sáng màu xanh tím.
Đúng là thiên hỏa và nguyệt luân.
Mà mười hai tên trưởng lão bên kia cũng xếp thành một hàng, làm ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Song phương giương cung bạt kiếm, bầu
không khí thiêu đốt đến đỉnh điểm.
Hàn Tam Thiên đột nhiên tà mị cười một tiếng, một giây sau, một tay cầm kiếm, một tay ôm thi thể tiểu nhi, đột nhiên phóng tới các trưởng lão của nhà họ Lưu...
Các trường lao của nhà họ Lưu cũng cấp tốc vọt tới Hàn Tam Thiên, đột nhiên hóa thành pháp trận hình tròn, trực tiếp vây công mà đi.
"Ầm."
Hai bên tiếp xúc, một đầu mười hai, mười hai người kia hợp nhất làm một.
Nhất thời, đao quang kiếm ảnh, pháp thuật liên tiếp bùng nổ.
Một đám người lao vào chiến đấu, nhao nhao hợp lực hội tụ năng lượng ngăn cản,
mặc dù bọn hắn có năng lực tương đương nhau, nhưng khi tập hợp lại thì tối thiểu có thể chèo chống kết giới, miễn cho gặp tai họa.
Trong đám người, ngọc kiếm Hàn Tam Thiên quét ngang, thiên hỏa nguyệt luân quấn ở trên thân kiếm, khi thì gia trị năng lượng của ngọc kiếm, khi thì theo chuyển động của kiếm mà phát ra ánh lửa hoặc ảnh điện xanh tím.
Mười hai vị trưởng lão nhà họ Lưu hiển nhiên cũng không phải hạng người hời hợt, nhất là khi mười hai người phối hợp tạo thành trận pháp vô cùng thuần thục, công vô địch, thủ kiên cố.
Sáu vị trưởng lão phụ trách chủ công, đồng thời sáu vị trưởng lão khác phụ trách phòng ngự còn dùng thái độ đánh nghi binh hiệp trợ từ bên cạnh.
Đây là chiêu bài tấn công hợp thể mạnh nhất của mười hai vị trưởng lão nhà họ Lưu, cũng là pháp bảo giúp bọn hắn chiến thắng kẻ địch trong nhiều năm qua.
Chư quang thập nhị trận.
"Tiểu tử thúi, tư vị như thế nào?"
Thấy Hàn Tam Thiên mấy lần chưa thể phá trận, một trưởng lão trong đó lạnh giọng cười nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.