Tê tê đang đợi đáp án của Hàn Tam Thiên.
"Chuyện thức ăn thì người cứ nói bọn ta đã ăn xong, tất cả mọi người bớt chút phiền. toái, người cảm thấy thế nào?" Hàn Tam Thiên than nhẹ một tiếng, nhìn về phía tiểu nhi.
Tiểu nhị kinh ngạc sững sờ, một giây sau gật đầu như giã tỏi.
Hàn Tam Thiên không truy cứu, tiểu nhị đương nhiên là cầu còn không được, Hàn Tam Thiên không bộc phát, cũng không khác nào sẽ không tìm bọn hắn tính sổ, chuyện trong thức ăn có nước bọt cũng sẽ không trách được trên đầu tiểu nhị.
Dù sao, hắn bây giờ đều đắc tội hai đầu, Hàn Tam Thiên nói như vậy, lại vừa vặn là cách giải quyết mấu chốt tốt đẹp duy nhất của vấn đề.
"Gia, biết, biết rồi, ngài cứ việc yên tâm, tiểu nhân sẽ làm ổn thỏa. Chờ trời tối hơn một chút, tiểu nhân sẽ lặng lẽ đem đến cho các ngươi một ít thức ăn." Tiểu nhị nói xong, tranh thủ thời gian trưng ra một khuôn mặt tươi cười, rồi mới tranh thủ thời gian lui ra ngoài.
Chờ tiểu nhị đi rồi, tê tê buồn bực đi trở về
bên người Hàn Tam Thiên, bộ dáng ủy khuất kia quả thực như một cô vợ nhỏ, ngay cả hắn đi mấy bước trước mặt Hàn Tam Thiên nhưng anh cũng không để ý tới hắn, cho nên hắn dứt khoát đặt mông ngồi xổm bên cạnh Hàn Tam Thiên: "Ta nói Hàn Tam Thiên, người..."
"Ta nói chẳng lẽ còn chưa đủ à?" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó liền. trực tiếp nằm lên trên ổ rơm, thở dài ra một hơi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707055/chuong-2912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.