Một đám người lập tức cười ha ha, một tên người lùn trông giống như khi ốm càng lạnh giọng cười nói: "Tiểu nhị chính là tiểu nhi, cho nên cả một đời chỉ có thể làm tiểu nhi, Với trí thông minh này của người, cũng không thể làm việc khác được"
"Khách của nhà họ Phương cũng phân đủ loại khác biệt, có người là thượng khách, còn có người thì cùng lắm chỉ là khách qua đường, xứng ngồi ở bên ngoài mà thôi."
"Mấy vị đại gia có ý gì?" Tiểu nhị không hiểu.
"Lầu ba lầu bốn ở tửu điểm của các ngươi đương nhiên là dành cho thượng khách của nhà họ Phương, lầu hai này cũng chính là phòng của khách, còn như loại khách qua đường kia thì..."
Nói đến đây, tên khỉ ốm và tên khổng lồ nhìn nhau một cái, âm trầm cười lạnh.
"Khách qua đường đương nhiên không có tư cách ở lầu hai." Tên khổng lồ cười lạnh nói.
"Nhưng trong Tụ Anh Các, nơi có thể ở ngoại trừ hai lầu ba bốn thì không còn nơi nào có thể ở nữa." Tiểu nhị bất đắc dĩ lại
buồn bực nói.
"Đồ hỗn trướng." Lúc này, tên khỉ ốm kia nghe vậy liền tức giận khiển trách: "Sao lại không có chỗ ở? Chuồng ngựa, kho củi của Tụ Anh Các mấy người để làm gì?"
"Nơi đó...nơi đó sao có thể để cho người ?" Tiểu nhị nhất thời vội la lên.
"Các ngươi khinh người quá đáng." Tê tê lạnh giọng quát một tiếng.
"Chú ý cách người từ dùng, chúng ta tuyệt đối không khinh người." Tên khỉ ốm vội
vàng không thừa nhận, một giây sau, hắn đột nhiên cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707051/chuong-2908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.