Tiểu Nhị cười hắc hắc, dẫn Hàn Tam Thiên và Xuyên Sơn Giáp một đường chậm
rãi vòng qua đại sảnh trung tâm, đi về phía cầu thang dẫn lên lầu hai.
“Tụ Anh Các của chúng tiểu nhân là tửu lâu lớn nhất ở Thành sa mạc, sảnh chính ở tầng một có thể chứa hơn một nghìn người dùng bữa cùng lúc, chỗ ở trên lầu hai có thể chứa hơn 400 người."
“Còn lầu ba và lầu bốn thì sao?" Xuyên Sơn Giáp hỏi.
“Lầu ba và bốn đều là nhã gian" Tiểu nhị lại. cười, nhưng ngược lại cũng không tiếp tục giải thích thêm gì.
Nghĩ lại thì tửu lâu ở nơi này cũng giống như các khách sạn trên trái đất, lầu ba và bốn tương đương với dãy phòng tổng thống, những người ở đó đương nhiên là không phú thì quý.
Tên tiểu nhị này không muốn giải thích nhiều, hiển nhiên là bởi vì hai người Hàn Tam Thiên không đủ tư cách, cũng không đủ cấp bậc để ở trong phòng trên lầu ba và bốn.
Tuy nhiên, Hàn Tam Thiên quả thật cũng không có bất cứ giao tình nào với nhà họ Phương nên chẳng có tư cách, huống hồ đối với Hàn Tam Thiên mà nói, ở đâu cũng
không quan trọng, từ trước đến nay đều là như vậy.
Ba người một trước hai sau lần lượt đi lên lầu, nhưng ngay tại thời điểm sắp bước tới lầu hai thì một bóng người to lớn đột nhiên xuất hiện ở đầu cầu thang.
Thân hình to lớn của gã đứng sừng sững tại đó, trực tiếp chặn cứng toàn bộ cầu thang, không thể nào đi lên nổi.
Hàn Tam Thiên nâng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707048/chuong-2905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.