“Cô nương vẫn có thể nói đùa khiến cho cảm giác áy náy trong lòng ta ít nhất cũng tốt hơn rất nhiều, cô nương, cảm ơn cô."
Hàn Tam Thiên khẽ khom người đáp lễ.
“Công tử khách khí rồi, Lục Châu không được công tử ưu ái, đó là do Lục Châu không có phúc"
“Không, tiểu thư giống như tiên nữ, là Hàn... là Xuyên Sơn Giáp không có phúc mới phải." Hàn Tam Thiên khẽ đáp, sau đó nói: “Phải rồi, người hầu dẫn ta đến chỗ này, có phải là muốn mời ta đến ngắm nhìn cô nương múa không?"
“Đương nhiên không phải." Cô gái cười nhẹ, trông vô cùng xinh đẹp: “Trước khi công tử muốn biết chuyện gì đang xảy ra thì tiểu nữ
vẫn còn một câu hỏi quan trọng nhất muốn hỏi ngài."
“Cô nương cứ nói, đừng ngại.”
“Người trong lòng của công tử, có phải họ Tô không?"
Nghe thấy câu hỏi này, Hàn Tam Thiên lập tức cau mày, toàn thân cũng trở nên cảnh giác lạ thường.
Sao cô gái này lại biết Tô Nghênh Hạ?
Chẳng lẽ trên chiếc thuyền hoa này vẫn còn người của Lục Nhã Tâm sao?
Mà chuyện mình che giấu thân phận, xem ra bây giờ cũng chỉ giống như một trò đùa thôi ư?
Lục Châu hình như đột nhiên nhận thấy sát khí lạnh lẽo trong mắt Hàn Tam Thiên nên
có hơi sửng sốt.
Hàn Tam Thiên lúc này mới hơi thu hồi lại sát khí của mình, ngược lại cũng không phủ nhận: “Đúng vậy."
Trong mắt Lục Châu không giấu được vẻ thất vọng, nhưng đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Hàn Tam Thiên, nàng chỉ khẽ cúi đầu: “Được rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707035/chuong-2892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.