"Ôi ôi, nếu lỡ người ta thật sự muốn như vậy. thì sao?"
"Dựa vào hắn? Nhà quê như hắn thì ta dùng một tay cũng có thể bóp chết hắn."
"Chết cười ta, Mã huynh, ngươi đây quả thực đả kích người khác quá rồi."
"Ôi ôi, một đường đi về phương bắc này, ngược lại là có chút việc vui, cũng coi như là chuyện tốt mà."
Đi về phương bắc?
Hàn Tam Thiên nhíu mày, anh cũng đi về phương bắc, đám người này nói gì thì Hàn Tam Thiên có lẽ nghe không vào, nhưng một câu cuối cùng đã thành công gợi lên hứng thú của Hàn Tam Thiên.
Đi về phương bắc tìm chút việc vui.
Nhớ tới chuyện này, Hàn Tam Thiên ngược
lại có chút buồn cười, đã có thể tiết kiệm không ít thể lực, an ổn ở nơi này một đoạn thời gian, lại có thể có chút việc vui, vẹn cả đôi đường.
"Mấy vị nói rất đúng, ta thấp cổ bé họng, nếu mấy vị cảm thấy ta có thể cho các ngươi chút việc vui, không bằng thì ta liền lưu lại giúp các ngươi vui vẻ, các ngươi cảm thấy thế nào?" Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười nói.
Hàn Tam Thiên đột nhiên thay đổi thái độ, lập tức làm cho tất cả mọi người sững sờ, nhưng chỉ một lát, tiếp theo đó là trận cười vang.
"Ha ha ha ha, các ngươi vừa rồi có ai nghe thấy tên ngốc này nói cái gì không?"
"Ta con mẹ nó vừa rồi giống như nghe con ruồi hay là con rệp nói gì đó, hắn muốn lưu lại?" Có công tử ngoáy ngoáy lỗ tai, châm chọc mà nói.
"Tiểu tử thúi, thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707012/chuong-2869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.