Đi, bọn hắn khẳng định là không đi được,
nếu như tiếp tục nữa, không cần bị mặt trời phơi chết, chính bọn hắn cũng đã hư thoát đến chết.
Nhưng nếu như không đi, Tần Sương cũng có phần đạo lý, nơi này buổi tối nhiệt độ vẫn rất nóng, vừa đến ban ngày có thêm mặt trời chiếu rọi, nhiệt độ sẽ tăng thêm chứ không giảm, khi đó sẽ càng thêm khó khăn.
Đi hay không đi, gần như là tiến thoái lưỡng
nan.
"Chẳng lẽ thật sự bị vây chết ở chỗ này sao?" Đạo Thập Nhị cau mày, có chút bi
quan.
Hàn Tam Thiên trừng mắt liếc Đạo Thập Nhị, lúc này nói những lời nói buồn bã như thế, hiển nhiên là không nên chuyện gì hết.
Nhưng nhiệt độ oi bức, tâm tình bực bội, Hàn Tam Thiên cũng có thể lý giải.
"Tam Thiên, có động tĩnh." Đột nhiên vào lúc này, tê tê đột nhiên ngẩng đầu, nhìn qua Hàn Tam Thiên khẩn trương nói.
Đám người nghe vậy, lập tức vội vàng nhìn quanh bốn phía, thế nhưng mặc dù sắc trời vẫn chưa hoàn toàn đen lại, nhưng mắt thường vẫn nhìn thấy bốn phía, trừ tầng tầng cát vàng ra thì làm gì có vật gì?
"Nè tên giáp giáp gì đó, người sẽ không nghe nhầm chứ?" Đạo Thập Nhị kỳ quái nói.
"Sẽ không." Hàn Tam Thiên lạnh giọng đáp lại, cả người chau mày: "Hắn nói có thì chính là có."
Tê tê thân là Thổ Linh Châu, chuyện ở trong mặt đất hắn làm sao lại cảm ứng sai?
"Đi theo ta." Tê tê hô to một tiếng, cả thân ảnh đột nhiên lao ra ngoài...
Hàn Tam Thiên vừa định lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707004/chuong-2861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.