🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hàn Tam Thiên lắc đầu, biểu thị không cần nói xin lỗi, có chút lúng túng nói: "Ta thật sự có búa Bàn Cổ Phủ nhưng cho tới bây giờ đều không thể sử dụng, sao lại xứng gọi là truyền nhân."
"Chỉ là thời điểm chưa tới." Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đã có thể được tuyển chọn, tất nhiên là thiên mệnh phi phàm, để giả sao phải nhọc lòng? Cái gọi là Thiên Địa Huyền Hoàng, tự có đạo pháp."

Nói xong, nàng nhìn về phía tê tê, nói khẽ: "Đã là để giả, Thổ Linh Châu, người cần phải bảo vệ tốt để giả, nếu đại đạo chưa thành thì ta tất sẽ đòi lại nợ máu nhiều năm qua người làm nguy hại bộ tộc của ta."
Vừa mới nói xong, tê tê vốn còn muốn giữ chút thể diện mà phản bác nào biết nàng chỉ là khẽ nhấc tay một cái, nhất thời, tê tê liền như một viên hòn đá nhỏ đột nhiên bị một chưởng đánh như bay, trực tiếp nện vào trên vách tường hoang kim cách mấy mét có hơn.
Trên vách tường hoàng kim trong nháy mắt lưu lại một vết tích.
"A...
"Đau quá..."
Tê tê đau đến độ không kêu được thành tiếng, sau khi giãy giụa hồi lâu mới miễn cưỡng từ trong cổ họng gạt ra mấy chữ.
Cho dù có hộ giáp bảo hộ trên lưng, nhưng lúc này tê tê cảm thấy ngũ tạng lục phủ toàn thân đều đã vặn vẹo lại với nhau, đau đớn kịch liệt thậm chí khiến hắn gần như thiếu chút nữa đã hôn mê.
Hàn Tam Thiên hơi sửng sốt nhìn qua tê tê
bị đánh bay, nhưng trong lòng thì rung động không thôi.
Đây là dạng năng lực gì vậy? Chỉ cần đưa tay mà đã có thể trực tiếp đánh tê tê thành như thế? Phải biết, cho dù là Hàn Tam Thiên có thể đánh bại tê tê, nhưng cũng tuyệt đối không làm được hời hợt như thế, có mức độ biến thái thế này. là
Kinh nghiệm nói cho Hàn Tam Thiên biết, nữ nhân trước mắt này tuyệt đối có thực lực trên mình.
Thậm chí, khi đối đầu với Chân Thần cũng tuyệt đối không thua.
Nhưng vấn đề là trên đời này chẳng lẽ lại có người ngang vai ngang về với Chân Thần sao?
Chẳng lẽ là anh đánh giá cao nàng sao?
"Ghi nhớ rõ chưa Thổ Linh Châu?" Nàng nhẹ nhàng nhìn về phía tê tê.
"Ngươi mụ xấu xa này..." Tê tê cố nén tức giận, nhìn qua nữ tử đầu ngựa trước mặt, nhỏ giọng nói thầm mắng.
"Ta chỉ dùng một phần lực, nếu người không toàn tâm toàn ý giúp đỡ Đế Tôn, lần
tiếp theo chính là mười phần lực, cho dù chúng ta xuất thân cùng một tổ tiên nhưng ta cũng tuyệt đối có thể khiến người đất về với đất, bụi về với bụi." Nói đến đây, âm thanh cuối cùng của nàng trở nên có chút lãnh đạm.
Một phần lực?
Hàn Tam Thiên không khỏi trừng lớn hai mắt, tê tê bên kia cũng ngậm miệng nuốt câu nói mụ xấu xa trở về.
Có khoa trương như vậy không? Một chiều vừa rồi như vậy mà là một phần lực, thật con mẹ nó quá không hợp lẽ thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.