🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cho dù mạnh như Hàn Tam Thiên, lúc này cũng không có biện pháp nào tốt, chỉ có thể toàn lực vận khởi tất cả năng lượng, cưỡng ép tạo thành một năng lượng to lớn bảo vệ mình và tiểu Tiên Nhi.
Gần như đồng thời, theo một tiếng nổ tung to lớn, máu huyết tràn ngập.
"Tiên Nhi."
Trong kết giới, Thánh Nhiên vội vàng hô to.
Hai nội lực đều vô cùng khủng bố, nâng lên kết giới năng lượng đương nhiên không thể thua kém bất kỳ cái gì.
Lớp chắn bảo vệ tan đi, Hàn Tam Thiên một chưởng trực tiếp nhẹ nhàng đưa Tiên Nhi rời khỏi nơi đây huyết nhục này, rồi mới đi mấy bước đuổi theo.
Chỉ là lúc này không còn bóng dáng của tộc nhân tộc Đào Ngột nào nữa.
"Thiếu hiệp, giặc cùng đường chó đuổi." Thấy Hàn Tam Thiên muốn đuổi theo nhưng Thánh Nhiên và mấy vị trưởng lão vội vàng ngăn lại.
Bên ngoài tiên sơn có tình huống gì không ai biết rõ, huống hồ, Thánh Nhiên tin tưởng, lần này bọn người Bùi Hổ bị bức phải bỏ chạy, cho dù tu vi của hắn đã thăng cấp nhưng cũng không thể không mang theo binh tướng, tùy tiện đuổi theo thì rất có thể rơi vào mai phục.
"Nhưng mà..." Hàn Tam Thiên có chút buồn. bực, anh làm sao có thể bỏ qua cho hung thủ sát hại thiếu nữ trong thôn?
Thấy Hàn Tam Thiên vẫn có chút không nguyện ý, Thánh Nhiên nhanh chóng liếc mắt nhìn tê tê, để hắn hỗ trợ khuyên nhủ.
Hàn Tam Thiên nghe nói như thế, không khỏi khẽ chau mày, quay đầu nhìn về phía hắn...
Tê tê nhìn về phía Thánh Nhiên gật gật đầu, Thánh Nhiên lập tức hiểu rõ, nhẹ giọng khoát tay: "Không sao rồi, vào nhà, vào nhà đi."
Nói xong, Thánh Nhiên nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hàn Tam Thiên, mời anh vào nhà.
Hàn Tam Thiên có chút không cam lòng nhìn phía sau một cái, cứ để Bùi Hổ bỏ trốn như vậy thực không cam lòng.
Mà lúc này, bọn người Bùi Hổ sớm đã chạy ra ngoài núi, cũng tụ hợp lại số lớn đệ tử bên ngoài tiên sơn.
Như Thánh Nhiên dự đoán, tuy lần này bọn người Bùi Hổ đến đây cầu hôn là thật, nhưng muốn ép bức thoái vị cũng là thật. Cho nên lần này, không chỉ có cao thủ đã thăng cấp như Bùi Hổ mà tinh binh của tộc Đào Ngột cũng sớm mai phục ở ngoài núi.
- Một khi tộc Kỳ Lân còn dám phản kháng thì
Bùi Hổ và những tinh binh mai phục ở ngoài núi sẽ trực tiếp dùng vũ lực uy hiếp.
Chỉ là lý tưởng là một chuyện, nhưng hiện thực thì lại là chuyện khác.
Không ai nghĩ ra được, sự tình phát triển ngoài dự liệu, Bùi Hổ còn chưa bắt đầu thì
đã bị cao thủ lợi hại hơn đánh bại.
Cho nên toàn bộ kế hoạch đều lộn xộn.
Nghe bên trong ngọn tiên sơn nổ tung, hắn. phẫn nộ liền muốn dẫn người xông vào.
"Công tử, không thể được." Thuộc hạ nhanh chóng kéo hắn lại, gấp gáp nói: "Ngũ trưởng lão dùng tính mệnh để ngài có thể chạy thoát, nếu như ngài quay trở lại thì có khác gì chịu chết?"
"Tiểu tử kia khinh người quá đáng, hắn còn thật sự cho rằng miễn cưỡng đánh thắng ta
thì trở nên vô địch sao? Ta chỉ là miễn cưỡng thất thủ thôi, nếu lại tiếp tục đánh thì ta sẽ khiến tiểu tử kia hối tiếc không kịp, huống hồ, ta còn có một vạn tinh binh các ngươi, sợ hắn làm gì?"
Giận là một mặt, tụ hợp được với lực lượng tinh binh là một mặt khác, lúc này đương nhiên Bùi Hổ lại có can đảm khiêu chiến lần nữa.
"Thiếu gia, cho dù chúng ta có tinh binh, thế nhưng ngài đừng quên thái độ của tộc Kỳ Lân đối với tiểu tử kia đã phát sinh chuyển biến."
Tôi tớ cúi đầu, mặc dù không nói chuyện, nhưng ý tứ đã hết sức rõ ràng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.