🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiểu Tiên nhi có chút áy náy nhìn sang hắn, 
nhưng cuối cùng cắn môi một cái, nhẹ gật đầu. 
Tê tê cảm giác một khắc này, xung quanh. có thể nghe thấy âm thanh cõi lòng hắn tan. nát. 
Thở dài một tiếng, tê tê bất đắc dĩ nói: "Không có việc gì, kết quả này ta đã nghĩ đến, bằng không mà nói thì ta cũng sẽ không dẫn hắn đến, vừa rồi trải qua so tài nội lực có phải là vì người cảm thấy ta nói hắn muốn chiếm đoạt người cho nên người rất tức giận không, nhưng bây giờ nghe ta nói như vậy thì người không còn tức giận nữa sao?" 
sắc mặt của Tiểu Tiên nhi lập tức ửng hồng một mảnh. 
"Được, nếu người đã hài lòng biểu hiện của hắn thì cũng không phí công ta một phen giày vò." Nói xong, tê tê mấy bước đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên. 
Hàn Tam Thiên kỳ lạ nhìn lại hắn, không biết tên ngốc này muốn làm trò quỷ gì. 
"Bước đầu tiên đã giúp người hoàn thành, tiếp theo bước thứ hai, cũng là một bước mấu chốt nhất thì phải xem chính bản thân người rồi." Vừa mới nói xong, tên ngốc này ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. 
"Cái gì bước đầu tiên bước thứ hai?" 
"Đương nhiên là ma tâm và hung thủ giết người chân chính mà người quan tâm." Tê tê cười một tiếng, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Hàn Tam Thiên: "Ngươi rất nhanh liên sẽ minh bạch, ta không phải đang nói bậy lung tung." 
"Tiểu Tiên nhi, thời gian sắp đến rồi." Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía tiểu Tiên nhi. 
Tiểu Tiên nhi nhướng mày, cái gì thời gian sắp đến rồi? Nhưng đột nhiên, nàng sững sờ, tựa hồ nhớ tới cái gì. 
Gần như vào lúc này, trên chủ điện âm vang từng trận tiếng trống rất có thanh thể. Âm thanh của nó uy nghiêm vạn phần, đồng thời lại tràn đầy một luồng khí tức hài hòa khiến người nghe vào thấy dễ chịu. 
Quay mắt nhìn lại, không ít đệ tử đã đi về phía điện Chủ Phong, giữa sườn núi, có một đội nhân mã cũng chậm rãi đi về phía chủ điện. 
Xảy ra chuyện gì? 
Hàn Tam Thiên không khỏi nhíu mày. 
"Khách quý?" Hàn Tam Thiên nghi hoặc nói. 
"Đúng là khách quý." Tiểu Tiên nhi gật gật đầu, sắc mặt sớm đã không còn ửng đỏ như vừa rồi nhìn Hàn Tam Thiên nữa mà trở nên lãnh đạm lạnh lùng, thậm chí còn mang một chút tuyệt vọng. 
"Ngươi từng nghe nói qua ma tộc chưa?" Tê tê nhẹ khẽ cười nói. 
"Ma tộc ba cung bốn điện có nghe qua." Hàn Tam Thiên nói, thật ra không chỉ nghe qua mà thậm chí còn từng chiến đấu trong một cung hai điện của nó. 
"Không sai, nhưng ngoại trừ ba cung bốn điện của bảy đại môn tông, còn có thể lực của tứ đại gia tộc, vị khách này chính là công tử của tộc mạnh nhất trong ma tộc ở phương nam, tộc Đào Ngột." 
"Bùi Hổ." 
"Tộc Đào Ngột?" Hàn Tam Thiên lẩm bẩm. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.