🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không có âm thanh đáp trả lại.
Sắc mặt Hàn Tam Thiên lạnh đi, cúi người xuống, đưa tay nhổ cây mầm lên.
Nhưng ngay lúc Hàn Tam Thiên đưa tay đến trước mặt nó, nhân sâm oa đột nhiên lên tiếng: “Ngươi làm gì đấy?"
“Chưa chết sao người không lên tiếng?" Hàn Tam Thiên thu tay lại nói.
“Chết rồi." Nhân sâm oa bất mãn trả lời, nhưng sau khi thốt lên liền cảm thấy mình vô lý, liền nói thêm: “Ta không thích nói chuyện với người, không được sao?"
“Chết tiệt, tên tiểu tử thối Hàn Tam Thiên nhà ngươi. Người bức ép ta rồi còn hỏi ta có thoải mái hay không sao?" Nhân sâm oa tức giận hét lên, sau đó nói tiếp: “Ta không muốn nói chuyện với tên tiểu tử nhà người nữa, làm phiền đứng cách xa ta ra mười mét. Cảm ơn”.
Hàn Tam Thiên ngao ngán lắc đầu, thật sự có đôi khi Hàn Tam Thiên không biết phải nên làm như thế nào với nó: “Nếu như ta không tránh xa người ra mười mét thì làm sao?"
“Ngươi có thể làm gì chứ?"
“Ngươi cái gì mà ngươi? Hay là để ta giúp đỡ người vậy?"
Câu nói này đã khiến nhân sâm oa cứng họng, vùng đất dưỡng thi này không giống với những nơi khác, hơn nữa nó bây giờ chỉ là một mầm cây, làm sao có thể đi chứ?
Nhưng cho dù là như vậy, lúc này vẫn có thể nhìn thấy cây mầm non này ở trên mặt đất, mặc dù không có gió nhưng nó vẫn nhúc nhích, cố gắng di chuyển về hướng đằng xa.
Cho dù vùng vẫy như thế nào đi chăng nữa thì có thể vẫn không hề có một chút thay
đổi nào, chỉ có phần ngọn không ngừng rung rung, nhìn bộ dạng như vậy thật khiến người khác buồn cười.
“Được rồi, được rồi, người đừng trêu chọc nhân sâm oa nữa" Tần Sương nói với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên chỉ cười mà không hề lên tiếng.
“Nhân sâm oa, ngươi không sao chứ?" Tần Sương hỏi.
“Vẫn là vợ của ta lo lắng cho ta thôi, ta
không sao, người yên tâm"Nhân sâm oa vui vẻ trả lời.
“Đã không sao như vậy... nhưng lúc này ngươi vẫn không lên tiếng, dọa bọn ta sợ hãi. Còn nữa, vì cứu người mà Hàn Tam Thiên đã mạo hiểm cho người biết được tiên linh đảo, ngươi không nên tranh cãi với hắn chứ. Các ngươi là bạn với nhau, phải yêu thương lẫn nhau, hiểu không?" Tần Sương dịu dàng nói.
“Ta đây chỉ yêu thương một mình vợ của ta thôi, tuyệt đối không cùng phe với tên cường đạo đó." Nhân sâm oa tức giận đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.