🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lời nói của Hàn Tam Thiên vừa dứt, nhưng đợi một lúc lâu, nhân sâm oa mới lầm bầm như bà góa phụ thốt lên, đáp trả lại: “Chết tiệt, người đừng làm ra vẻ thông minh với ta, ta đây muốn như thế nào, không liên quan đến ngươi."
“Chết tiệt. Những lời nói, những hành động của người lúc này chính là nhờ ăn kì hoa dị thảo của ta mới có thể phát ra được, ngươi dám nói không liên quan đến ta sao?"
“Chết tiệt, Hàn Tam Thiên, tên khốn kiếp nhà ngươi, ta có đào bới mồ mã tổ tiên của nhà người hay không? Chết tiệt, một chút mặt mũi cũng không để lại cho ta, có cần phải nói hết ra như thế không?"
Nghe thấy những lời nói như vậy của nhân sâm oa, Hàn Tam Thiên liền bật cười, liền không nói thêm lời nào nữa.
Cơ thể của nhân sâm oa rất yếu, nhưng
năng lượng khổng lồ của vùng đất dưỡng thi đã thức tỉnh nó, sau đó, rất nhiều kì hoa dị thảo mà Hàn Tam Thiên trồng xung quanh đó, tất cả đều có công dụng vô cùng thần kì, điều này đối với nhân sâm oa mà nói, đó đều là những chất bổ hảo hạng.
Nhưng có một điều khiến Hàn Tam Thiên vẫn chưa thông suốt, đó chính là sự tái sinh. của nhân sâm oa.
Một vật hệ mộc nhưng lại đùa giỡn với thứ khắc với chính bản thân mình là lửa, đây không thể nói là điều thần kì, mà đây chính là sự liều lĩnh, chơi dao có ngày đứt tay.
“Còn đứng ngẩn ngơ ra đó làm gì, tên họ Hàn kia, không phải người đều biết hết rồi sao? Còn không nhanh tay lên, có phải muốn ta đói chết hay không, sau đó cướp VỢ của ta?"Nhân sâm oa lúc này không còn để ý gì nhiều, trực tiếp hét lên với Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng: “Ngươi muốn ta trồng thứ gì đó cho người thì không thành vấn đề, nhưng trước tiên người vẫn chưa dập lửa. Thực vật cần chính là nước và ánh sáng mặt trời, chứ không phải là ngọn lửa thiêu rụi mọi thứ của người"
“Chết tiệt, lửa của ta...thôi bỏ đi, nói chuyện.
với kẻ phàm phu tục tử như người cũng không có ích lợi gì. Nhưng mà..." Nói đến đây, lời nói của nhân sâm oa đột nhiên nhỏ lại.
“Nhưng mà thế nào?" Tần Sương khẩn trường hỏi.
Nhân sâm oa không nói thêm nữa.
Nhưng cảm giác được ánh mắt của ba người họ đang đăm đăm nhìn vào trong đống lửa, nó biết được, nếu như nó không trả lời, ba người bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho nó.
“Ai ya, các ngươi thật sự phiền phức." Nhân sâm oa gầm lên.
Hàn Tam Thiên nhìn thấy phản ứng của nhân sâm oa như vậy, hắn chợt nhíu mày lại, nhưng đột nhiên lại cười phì lên.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy, Tần Sương và Ngưng Nguyệt liền đưa mắt nhìn nhau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Ngươi cười đi, tên khốn kiếp nhà người cười cho đến chết luôn đi. Dù gì ta cũng là người anh em tốt của ngươi, ấy vậy mà ngươi lại đi cười nhạo ta, Hàn Tam Thiên người có bị sét đánh chết thì cũng tránh xa ta ra, đừng để liên lụy đến ta"Nhân sâm oa ở trong lửa vô cùng tức giận hét lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.