Vừa kinh ngạc, vừa hoảng hốt, cũng rất sợ hãi.
Cho dù Phù Lí đã trải qua chiến trường tàn khốc, tận mắt chứng kiến những cuộc chiến đẫm máu, nhưng cảnh tượng nhìn thấy thông qua khe cửa lúc này thật sự khiến cô bần thần.
Phù Mãng lúc này kéo ống quần bên chân phải lên, kéo lên trên đùi, rồi buộc chặt đùi lại.
Sau đó rút con dao bén ngọt từ thắt lưng ra.
Хоạс. Một âm thanh vang lên.
Quả thật, khung cảnh này Phù Lí đã từng thấy qua rất nhiều lần, đối với cô mà nói những cảnh chân tay đứt lìa này là chuyện quá đỗi bình thường, nhưng hành động tiếp theo của Phù Mãng khiến cô hoảng hốt.
Hắn kìm nén đau đớn, con dao lướt qua, hắn liền cầm vật vừa được cắt ra trên con dao bỏ vào trong chậu nước.
Phù Lý trợn trong hai mắt, run rẩy bước lùi
về đằng sau, hắn...hắn như vậy là đang làm
gi?
Hắn điên rồi sao?
Hắn đang...
Lúc này, Phù Mãng ở bên tròn liền cử động.
Hắn tiếp tục kìm nén đau đớn, rồi cắt vài mảnh vải từ áo khoác của mình cột chặt
miệng vết thương lại, ngăn dòng máu chảy ra, sau đó dùng một miếng gỗ che miệng vết thương to bằng cái bát, lấy thêm một mảnh vải che lại, rồi mới thả ống quần
xuống....
Nếu như không có vết máu loang lổ trên mặt đất và và sự tái nhợt hiện rõ trên gương mặt của Phù Mãng, thì tất cả hệt như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đốt lửa, đổ nước vào nồi.
Động tác nhanh nhẹn, cho dù sự đau đớn kịch liệt ở chân nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706634/chuong-2491.html