Hàn Tam Thiên cũng chau mày lại, nhìn Trần Thế Quân, trong trí nhớ của hắn, đừng nói hắn và tên Trần Thế Quân này có quen nhau, ngay cả bất kì giao ước nào cũng không hề có.
Tuy nhiên, lúc này tên Trần Thế Quân này cũng đã ngừng cười, khóe miệng nhếch lên, lạnh lùng đáp: “Thuộc hạ sao? Tên rác rưởi Hàn Tam Thiên đó cũng xứng làm thuộc hạ
của bản thiếu gia đây sao? Hắn chẳng qua I chỉ là một con chó của ta mà thôi."
“Con chó sao?"
“Tên tiểu tử này đang nói bậy bạ gì vậy?
Hàn Tam Thiên dù gì cũng là một Thần ma, cho dù tên tiểu tử này không tôn trọng cũng được, còn dám nói Hàn Tam Thiên là một con chó, chết tiệt, ta không thể nhẫn nhịn thêm nữa."
“Không phải sao, có một số người người không thể tôn trọng, nhưng đối với người có chiến công hiển hách như vậy, cũng không được tùy ý chà đạp như vậy."
+
“Đúng vậy, vốn dĩ ta rất coi trọng đối với sự thần bí của Cung Thiên Ngọc, nhưng trước
mắt các ngươi lại không biết liêm sỹ như vậy, quả thật khiến bọn ta vô cùng thất vọng."
“Cung Thiên Ngọc này ngược lại đã cho ta thấy cái gì được gọi là bỉ ổi vô liêm sỹ."
Rất nhiều người đột nhiên bị những lời nói của Trần Thế Dân làm cho phẫn nộ, đã từng nhìn thấy người vô liêm sỉ rồi nhưng chưa từng nhìn thấy người nào bại hoại được như hắn.
“Hắn nói người như vậy, hay là để ta dạy cho hắn một bài học." Đạo Thập Nhị đã đi theo Hàn Tam Thiên lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706525/chuong-2382.html