"Uuuuuu!"
Ngoài mặt là một con ác thủ hung hãn tàn nhẫn, nhưng lúc này lại dịu dẳng như con chó nhìn thấy của chủ nhân, ngoan ngoãn cúi đầu, khả kêu lên một cách trìu mến.
Dáng vẻ khẽ mìm cười, lúc này mới nhìn rõ được râu trắng bạch diện của ông ta, toàn thân mặc y phục trắng, giống như một lão nhân tiến nhân thế ngoại ung dung tự tại, khí độ bất phàm, tươi cười nói: "Vất vả cho người rồi.
Giọng nói vừa dứt, ông lão đưa tay vuốt nhẹ từ trên đầu của ác thủ xuống giữa bụng, nhưng lông mày chợt cau lại: "Tên tiểu tử này..." "Thú vị, thú vịt"
Ông lão bật cười haha, tay đang đặt giữa bụng của ác thủ cũng khống chuyển dời, dường như đang cảm nhận điều gì đó. "Ta coi tên tiểu tử này như khách. Tiểu tử này thì hay rồi. Lại coi người như nhà muốn làm gì thì làm." Ông lão cười khoản thai, nhằm mắt lại, cẩn thận lĩnh hội cảm giác trong tay.
Còn bên trong bụng ngăn cách với bàn tay, đống thịt thối rửa đó của
Hàn Tam Thiền, lúc này đã bốc mùi hôi thối.
Nếu như nói thịt của Hàn Tam Thiên trước đó, còn miễn cưỡng có thể được gọi là một đồng thịt thối, nhưng mà hiện tại, thậm chí còn không thể được gọi là thịt thôi. Chính xác mà nói, tình hình hiện tại của anh chàng này giống như nước thối của đồng thịt thối rửa mà thôi.
Mùi hôi thối nồng nặc toát ra trong đó, giống như một con mương chôn vùi trong lòng đất hơn mười năm, Mặc Dương và những người khác nghe thấy liên nôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706512/chuong-2369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.