Nói xong, Cố Du nhẹ nhàng nhìn về phía Hàn Tam Thiên, không gấp gáp không nóng nảy, không thấp hèn không kiêu ngạo, cặp mắt nhìn chăm chú, thái độ kiên quyết, thậm chí trong đó còn mang chút đắc ý.
Nhất thời Lục Nhã Hiền trực tiếp ngây ngần, hắn ta quả thật không biết lúc trước Cố Du lấy đâu ra tự tin, nhưng sau này nghe nói như vậy, hắn ta liền nhíu mày.
“Lời này của ngươi là có ý gì?” Lục Nhã Hiền cũng không phải là cái loại người không có não, sau khi nghe được những lời nói của Cố Du liễn nhận ra điểm không đúng, lúc này không khỏi lên tiếng hỏi.
“Hàn công tử và Diệp Cô Thành tuy là cùng một môn phái, nhưng mà giữa hai người không có tình nghĩa, chỉ có hận ý sâu đậm, Diệp Cô Thành coi Hàn công tử là cái đinh trong mắt, mà Hàn công tử hiển nhiên cũng rất chán ghét những chuyện bỉ ổi mà Diệp Cô Thành đã làm, tất nhiên mối thù của hai bên cũng càng ngày càng sâu. Lúc Hư Vô tông đại chiến thì thủ cũ chưa đi, oán mới lại đến, Diệp Cô Thành đánh lên phía sau lại khiến bằng hữu của Hàn công tử chết.” Cổ Dũ nhẹ giọng cười nói.
“Giữa hai người chỉ có thù hận, không có chút cảm tình nào. Cố Du thân là thế tử của Diệp Cô Thành, đùa bỡn Cố Du, cũng có nghĩa là gì, Lục công tử, ta không cần phải nói nhiều chứ?” Cố Du nhẹ giọng cười nói.
Lời này vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ!
Một đám người Tán Nhân và đỉnh Lam Sơn kinh ngạc trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706484/chuong-2341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.