Bốn con thủ vừa hô, thiên địa bị đánh cho tả tơi, toàn bộ thế giới dường bị đều chấn động. Ngay sau đó, mây đen nhấp nhô, gió gào điện bắn. Bốn con thú dần dần lộ ra trong đám mây. Ở phía Đông, Thanh Long lớn nhỏ hơn nghìn trượng chợt hiện ra, bay lượn, ánh sáng ở trên người rồng rất lớn, uy áp bức người, chỉ vừa hô lên đã uy chấn khắp nơi.
"Đây là?" Toàn bộ đám người Diệp Cô Thành sợ ngây người.
Đừng nói tới gần hay không, chỉ cách xa như thế, rất nhiều người có tu vi cao đều cảm giác cực kỳ khó chịu, như núi coa đè xuống, trán và trên lưng đều tràn đầy mồ hôi.
“Mẹ nó đây lại là gì nữa?” Diệp Cô Thành luống cuống.
"Thái Hoang Long hoàng!"
Ngao Thiên cắn răng, sắc mặt lạnh lẽo, cả người tức đến phát run. Ngay sau đó ảnh mắt lão ta co rút, tức giận quát nhẹ: "Thần thú ở Tứ phương. Tên rùa rụt cổ này thế mà lại dẫn theo Thái Hoang Long Hoàng! Hàn Tam Thiên à Hàn Tam Thiên, tên nhóc con đáng chết nhà ngươi, cuối cùng ta là nên cười hay là không nên cười đây?"
Diệp Cô Thành nghe được cái tên này,ngây ngẩn cả người. Hắn có hơi không hiểu đây là thứ gì, chẳng cảm thấy con rồng kia hung dữ quá.
"Thái Hoang Long Hoàng? Đây cũng chính là nói?? Tên ngốc Hàn Tam Thiên này này đang độ thiên lôi sao?” Sắc mặt Ngao Vĩnh lạnh lùng.
Phù Thiên cảng lảo đảo ngã xuống đất, trên mặt giống như một tên điên, ngay sau đó cười to ha ha vài tiếng, vo cùng cay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706361/chuong-2218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.