*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phù Mị nghe nói như thế, sắc mặt hơi đẹp hơn một chút, phủi Phù Thiên một chút, khinh thường nói: “Ngươi lại có chủ ý ngu ngốc gì nữa? Đừng trách ta không cảnh cáo ngươi. Ngươi mấy lần liền, cuối cùng mất mặt đều là chính chúng ta." Phù Mị bất mãn nói.
Phù Thiên lạnh lạnh hừ một cái: “Ngươi cứ việc yên tâm đi. Sao ta có thể yên ổn mà thả cho Hàn Tam Thiên như vậy chứ?"
Phù Thiên nói xong, cười, đứng lên vỗ vỗ bả vai Phù Mị: “Ta biết trong lòng ngươi cũng không vui vẻ hơn. Hàn Tam Thiên muốn lấy công đầu trong cuộc chiến lần này? Vậy phải hỏi chúng ta có đồng ý hay không đã.”
Phù Mị nghe nói như thế, hiển nhiên bị đả động. Bởi vì lời nói của Phù Thiên chính là tư tượng trọng tâm của nàng ta: “Vậy cho Hàn Tam Thiên danh tiếng gì."
“Chờ xem. Tối nay người sẽ biết." Phù Thiên cười lạnh lùng một tiếng.
Mà đổi lại Hàn Tam Thiên đang ở bên ngoài thành. Sau khi rời khỏi chiến trường, liền không ngừng vó ngựa chạy về Hư Vô tông. Mặc dù đại khái đã biết mẹ con Tô Ngênh Hạ không bị việc gì, nếu không Tần Sương đã sớm báo rồi, nhưng thân là chồng và cha, Hàn Tam Thiên vẫn bức thiết muốn biết Tô Ngênh Hạ và Niệm nhi có bị thương hay không, có bị kinh sợ hay không.
Một đường phong trần mệt mỏi chạy về chủ điện của Hư Vô tông, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706314/chuong-2171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.