Giữa không trung, bỗng nhiên thân ảnh của bốn con rồng bay đi, bay về hướng phái Hư Vô.
Đến khi đám người Tô Nghênh Hạ nghe được tin tức mà Tứ long truyền lại, một đám người đều mang vẻ mặt hoảng sợ và lo lắng.
"Tam Thiên bị người khác vây công sao? Hơn nữa còn bị đánh mà không hoàn thủ? Mắng cũng không mở miệng đáp trả?"
Đôi mắt Phù Mãng gần như vì nôn nóng mà sắp trừng lớn ra.
Sao bọn họ có thể dự đoán được, chân trước Hàn Tam Thiên vừa mới để cho bọn họ tiếp tục tổ chức tang lễ, chân sau đã bị người khác vây công, nhưng vây công thì cũng thôi đi, nhưng vì sao hắn lại không hoàn thủ cơ chứ?
“Chẳng lẽ, bây giờ Hàn Tam Thiên còn không thể kiềm chế được mà đắm chìm trong cái chết của Tần Thanh Phong, cho nên ý chí sa sút, muốn chết hay sao?"
Phù Ly nhíu mày nói.
“Điều này sao có thể chứ? Minh chủ còn có phu nhân và con nhỏ, sao có thể một lòng muốn chếtđược?"
Ngay lập tức Thi Ngữ lên tiếng phủ nhân.
"Có lẽ Tam Thiên đã gặp phải phiền toái nào đó." Lân Long quay đầu lại nhìn về phía Tô Nghênh Hạ nói.
Tô Nghênh Hạ không nói lời nào, cô biết, những gì Lân Long nói mới là tình huống thực sự, cho dù Hàn Tam Thiên có gặp phải chuyện suy sụp đến như thế nào, thì anh cũng sẽ không bao giờ buông tha cho người kia.
Anh có thể vì cái chết của Tần Thanh Phong mà tự trách và khổ sở, nhưng anh sẽ không bao giờ có khả năng buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706263/chuong-2120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.