*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hình bóng cô độc của căn nhà tranh trên đỉnh núi Cô Sơn, ngôi mộ cũng lẻ loi hiu quạnh.
Lại một lần nữa đứng trên mảnh đất xưa cũ này, Hàn Tam Thiên đang có hàng trăm ngàn những suy nghĩ khác nhau.
Hành trình lần đầu tiên đến thế giới Bát Phương cùng Lân Long, chính là mảnh đất ở dưới chân anh.
Đi đến trước mặt ngôi mộ của Chu Dĩnh, Hàn Tam Thiên đốt hương, mang theo mọi người thành tâm tế bái.
Tuy rằng Chu Dĩnh không dạy anh quá nhiều, nhưng bà ấy lại là người cho anh nhiều nhất, thậm chí, còn trả giá bằng tính mạng của chính mình, hơn nữa Thiên âm thuật quả thật đã giúp đỡ anh rất nhiều trong giai đoạn trước đây.
Theo một nghĩa nào đó mà nói, Chu Dĩnh chính là người sư phụ đầu tiên của Hàn Tam Thiên ở thế giới Bát Phương, cũng là người sư phụ khiến lòng anh cảm thấy khó quên nhất.
"Sư phụ, không, vẫn nên gọi người là sư nương đi, có lẽ, người sẽ thích cách gọi này hơn."
Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười, quỳ gối trước ngôi mộ của Chu Dĩnh:
"Tam Thiên đã trở lại rồi đây. Người nhìn con bây giờ, có vui hay không?"
"Đúng vậy, tiền bối, nhìn tiền đồ bây giờ của Tam Thiên, chắc là ở dưới suối vàng người cũng sẽ cười rất vui vẻ nhỉ? Ta nhớ rằng trước khi chết người đã từng nói, để cho ta nói cho mọi người biết Tam Thiên là đồ đệ của ngài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706242/chuong-2099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.